PSG nhận trận thua 0-1 trước Bayern Munich trên chính sân nhà Công viên các Hoàng tử. Có vẻ như bản lĩnh của đại gia nước Pháp tại sân chơi Champions League vẫn là dấu hỏi lớn, mà túi tiền không đáy từ giới chủ Qatar không thể là câu trả lời. Với tiềm lực tài chính khổng lồ, PSG tậu về nhiều ngôi sao nhưng truyền thống là thứ họ không thể mua được.
Đây là điều Bayern Munich lại có. Nhìn vào tương quan lực lượng, đội hình Hùm xám xứ Bavaria rõ ràng có giá trị thua xa đối thủ, ấy vậy, họ lại chơi thứ bóng đá đẳng cấp, thể hiện sự chênh lệch về chuyên môn trước PSG.
Cầu thủ Bayern ra sân với sự tự tin nhận được từ logo trên ngực trái. Có thể thời điểm này, Bayern không còn hùng mạnh như quá khứ, không giàu được như PSG, nhưng cái tên Bayern Munich luôn là “ông kẹ” ở châu Âu, là đối thủ mà không ai muốn chạm trán.
Tâm thế ấy lấn át sự nhút nhát mà PSG phô bày. Những ngôi sao tầm cỡ trải dọc 3 tuyến như Sergio Ramos, Marquinhos, Lionel Messi và Neymar không thể tạo lập được giá trị bóng đá mà một CLB cần tới trăm năm để hình thành. Lịch sử không đứng về PSG, và hiện tại cũng chống lại họ.
Tập thể này không chơi bóng theo cách của kẻ bề trên, họ tự đặt mình ở cửa dưới trước đối thủ. Đó là lí do xuyên suốt trận đấu, đội chủ nhà chỉ co cụm chịu đòn. Chỉ khi Kylian Mbappe vào sân, PSG mới vùng lên chống trả. Như vậy là quá ít để xoay chuyển cục diện, nhất là khi chạm trán Bayern, một đội bóng giàu truyền thống ở Champions League.
Lịch sử của PSG quá yếu ớt, nó không dày đặc và lớp lang được như Bayern. Họ chưa tạo ra được nhiều những trận cầu để đời, sự hào hùng và thành tích chói lọi trong quá khứ để lớp cầu thủ hiện tại tựa vào mà chiến đấu. Lịch sử giống như một con đường mòn vậy, nó sẽ dẫn lối thế hệ tiếp theo tiến bước, bất chấp khó khăn. Điều đó thì không tiền nào mua được.
PSG đã thua trên sân nhà, lần tới họ sẽ phải hành quân đến hang ổ của Hùm xám, Allianz Arena. Nếu đại gia nước Pháp bị loại thì cũng không nhiều người ngạc nhiên, bởi họ mới là đội bóng mạnh, chưa phải tập thể lớn. Mà ở Champions League, mạnh thôi là chưa đủ.
(Bạn đọc: Vương Ngọc)