Tại quê nhà Argentina, thường xuyên có 2 luồng ý kiến tranh luận rằng “La Albiceleste” thực sự thích hợp với phong cách chơi bóng kiểu nào: hoặc tấn công hoa mỹ theo trường phái Cesar Luis Menotti năm 1978, hoặc nhuốm màu thực dụng mang dáng dấp Carlos Bilardo năm 1986.
Bao giờ cũng vậy, những cuộc tranh luận luôn kéo dài dai dẳng và khó có thể dừng lại. Nhưng sau kỳ World Cup 2018 thất bại, Lionel Scaloni được tín nhiệm thế chỗ Jorge Sampaoli, thì ông đang hướng Argentina chơi theo phong cách Bilardo, đặt tính an toàn và khoa học lên hàng đầu.
Ở cuộc đối đầu với Australia cũng vậy, Argentina nhập cuộc chậm rãi với ý đồ thăm dò. Họ kiểm soát bóng vượt trội nhưng không ồ ạt tấn công và pressing cũng trong chừng mực. Bằng chứng là đến tận phút 35 của hiệp 1, thời điểm Lionel Messi rực sáng bằng khoảnh khắc thiên tài, đội tuyển đến từ Nam Mỹ dù thống lĩnh ở mọi chỉ số nhưng có rất ít pha dứt điểm về phía khung thành đối phương.
Điều quan trọng, Argentina đã làm chủ cuộc đấu và biết cách gây áp lực ngay từ phần sân đối thủ. “La Albiceleste” không mượt mà bay bổng nhưng ngày càng cho thấy độ lợi hại và lạnh lùng trong cách vận hành lối chơi cũng như thi triển các phương án tấn công.
Bàn thắng nâng tỉ số lên 2-0 của Julian Alvarez là thành quả từ một vây ráp và gây áp lực trực diện khiến thủ thành Mathew Ryan phạm sai lầm. Không dồn ép đối thủ đến nghẹt thở nhưng Argentina biết cách bung sức đúng thời điểm để tung đòn quyết định.
Nhưng khả năng duy trì tập trung của đội tuyển này đang bị đặt dấu hỏi. Khoảng hơn 15 phút cuối trận, Argentina đánh mất trung tuyến khi Enzo Fernandez hay Rodrigo De Paul không làm tốt nhiệm vụ đánh chặn và hỗ trợ giải vây từ xa, khiến hàng thủ rơi vào tình trạng báo động.
Australia dù sở hữu lứa cầu thủ khiêm tốn hơn rất nhiều so với thế hệ 2006 thời Guus Hiddink nhưng vẫn biết cách khiến Argentina run rẩy, gỡ lại 1 bàn và suýt gây sốc với vài đợt sóng gió liền kề. Đây là bài học dành cho Argentina và Scaloni cũng đã nhìn ra: mất khả năng kiểm soát trung tuyến ở một số thời điểm then chốt và khoảng trống lộ ra giữa hậu vệ biên cùng trung vệ nơi phòng ngự.
Nói gì thì nói, dù còn vài khiếm khuyết nhưng Argentina đang tìm lại bản ngã và vẫn có thể phát tiết hơn nữa. Họ mơ về vòng nguyệt quế chói lọi với chiếc cúp vàng thế giới trên tay. Họ mang chút gì đó hình ảnh của Argentina thế hệ 1986, thực dụng và gai góc nhưng không thiếu tính hiệu quả. Họ có người dẫn đường Lionel Messi, trong trận cầu thứ 1000, đã ghi bàn thắng thứ 789 và cũng là pha lập công đầu tiên của anh tại vòng knock-out ở một kỳ World Cup, trong sứ mệnh tiếp nối hành trình huyền thoại của Diego Maradona.
Đối thủ ở Tứ kết của Argentina sẽ là Hà Lan, với quá nhiều duyên nợ và dội về cả bầu trời ký ức. Nhưng dù kẻ ngáng đường là ai thì người đi chinh phục cũng phải kiêu dũng bước qua.
(Bạn đọc: Khải My)