- Bóng Đá

Enzo Fernandez là chữ ký kỷ lục của Chelsea. Ảnh: Reuters.

Chelsea đã trải qua một vài kỳ chuyển nhượng khá im ắng trước khi tỷ phú người Nga Roman Abramovich bị buộc phải bán CLB. Nhưng giờ đây, câu chuyện chuyển nhượng của đội bóng thành London đang tốn nhiều giấy mực của giới truyền thông hơn bao giờ hết: những thương vụ trả góp dài hạn, những bản hợp đồng với đãi ngộ khủng, Chelsea đã làm thế nào để chi tới 620 triệu bảng trên thị trường chuyển nhượng?

Tuy nhiên, có lẽ câu hỏi quan trọng hơn vào lúc này là: Tại sao Chelsea lại thực hiện chính sách chuyển nhượng như vậy?

 - Bóng Đá

Chelsea mất một tháng đàm phán với Benfica nhưng vẫn chiêu mộ Enzo Fernandez với giá 120 triệu euro. Ảnh: Reuters.

Chelsea chưa đi đúng hướng?

Dù những điều khoản có được cài thông minh đến đâu, Chelsea vẫn sẽ phải trả số tiền mà họ đã thoả thuận để đưa những tân binh về Stamford Bridge. Khoản chi của Chelsea thể hiện rõ “tinh thần” của CLB sau khi được một siêu tỷ phú như Todd Boehly mua lại. Nếu so theo hệ quy chiếu của Chelsea, số tiền ít ỏi mà Saudi Public Investment Fund đã bỏ ra để từng bước xây dựng lại Newcastle quả thật là một nỗi thất vọng.

Trong 19 năm tại vị của Abramovich tại Chelsea, trung bình mỗi tuần, ông mất 900.000 bảng để xây dựng CLB. Dưới thời Todd Boehly và Clearlake Capital, họ sẽ không chỉ chịu mất tiền. Các doanh nhân này đã bắt tay vào cuộc chơi với những khoản đầu tư “có một không hai” nhưng những tập đoàn cổ phần tư nhân như của Todd sẽ không đánh cược số phận của họ chỉ vào một CLB thể thao như Chelsea.

Chắc chắn rằng, ông chủ người Mỹ sẽ không chỉ “ném tiền qua cửa sổ” để đưa về những cầu thủ trị giá hàng trăm triệu bảng và nạm kim cương cho phòng thay đồ của họ. Todd Boehly và tập đoàn của mình là những nhà tư bản đang đầu tư vào Chelsea để sinh lời.

Tuy vậy, Clearlake Capital có đang làm tốt việc kinh doanh của mình tại Chelsea? Trong kỳ chuyển nhượng mùa đông vừa qua, họ đã thất bại với việc cho Paris Saint-Germain mượn Hakim Ziyech bởi những 3 lần sai phạm về hợp đồng.

Họ cũng dành một tháng để đàm phán với Benfica về thương vụ Enzo Fernandez nhưng vẫn phải trả phí giải phóng hợp đồng 120 triệu euro như Benfica đề nghị ngay đầu kỳ chuyển nhượng.

Trong tháng đó, Chelsea đã đấu tổng cộng 6 trận, chỉ thắng một, bị loại khỏi FA Cup và bị nhóm dự Champions League bỏ xa tới 10 điểm trên bảng xếp hạng Premier League. Lẽ ra, số tiền Chelsea phải trả cho Enzo Fernadez phải được giảm đi phần nào để xứng đáng với một tháng chậm trễ ấy.

HLV của Chelsea, ông Graham Potter, chia sẻ vào tháng trước: “Những người chủ mới của CLB là tỷ phú, nên họ phải rất thông minh. Chắc chắn là thông minh hơn tôi rồi”.

Cứ cho rằng những lời của ông Graham Potter là đúng, rằng Boehly và nhà đồng sáng lập Clearlake, ông Behdad Eghbali, là những thiên tài kinh doanh. Vậy cơ hội mà họ đang nhắm tới là gì? Làm thế nào để những khoản chi khổng lồ trên thị trường chuyển nhượng có thể sinh lời cho những nhà đầu tư tại Clearlake (1 trong số đó là Saudi PIF – tập đoàn nắm giữ Newcastle)?

Một nguồn doanh thu khổng lồ có thể được Chelsea nhắm tới trong tương lai là kế hoạch tổ chức Club World Cup từ năm 2025 của Chủ tịch FIFA Gianni Infantino. Với sự hỗ trợ từ những nhà đầu tư từ Saudi Arabia, giải đấu sẽ giúp 32 đội bóng tham gia thu về lợi nhuận lớn.

Một cơ hội khác có thể tới với Chelsea chính là việc giải đấu Super League đang thực hiện các hình thức sửa đổi và có thể diễn ra trong thời gian tới. Dù vậy, những người hâm mộ Chelsea từ thời Roman Abramovich và chính Chủ tịch Todd Boehly cũng không đồng tình với dự án này.

Tuy nhiên, có lẽ chính Premier League cũng đang dần trở thành giải đấu tương tự Super League. Kỳ chuyển nhượng mùa đông vừa qua, không chỉ Chelsea mà ngay cả Southampton, đội đang xếp chót bảng xếp hạng Premier League, cũng đã chi số tiền lớn hơn 4 giải đấu khác trong hệ thống 5 giải vô địch quốc gia hàng đầu châu Âu cộng lại.

Việc các CLB tại Premier League vung tiền đưa về những ngôi sao và làm lũng đoạn thị trường đang khiến các giải đấu khác tại Tây Ban Nha, Italy và Đức trở thành những “giải hạng hai”. Điều này cũng làm tăng lợi thế của Premier League với khoản tiền bản quyền truyền hình tại nước ngoài.

Quay lại với Chelsea, các ông chủ Mỹ cũng có thể đầu tư vào sân vận động để hy vọng sinh lời. Tuy vậy, sân Stamford Bridge hiện nằm giữa một nghĩa trang và một đường ray xe lửa tại London nên rất khó để tu sửa và mở rộng. Họ sẽ phải tốn thêm rất nhiều tiền và khoảng thời gian 5 năm xây dựng sân vận động là quá lâu để chờ lợi nhuận.

Vào giữa tháng 12/2022, ông Eghbali đã phát biểu rằng những người chủ mới tại Chelsea “đều nghĩ nền thể thao châu Âu đang đi sau Mỹ khoảng 20 năm nếu xét trên phương diện thương mại”.

Có lẽ, nền thể thao nói chung và bóng đá nói riêng tại châu Âu còn nhiều tiềm năng để khai thác. Nhưng những ông chủ tại Chelsea hiện tại không phải là những ông chủ Mỹ đầu tiên tại Premier League. Tại sao họ không khai thác được triệt để những lợi nhuận tại đây, ngay cả khi điều kiện kinh tế toàn cầu đang thuận lợi hơn bây giờ rất nhiều?

 - Bóng Đá

Ông chủ Todd Boehly của Chelsea có những ý tưởng khác lạ với bóng đá Anh. Ảnh: Reuters.

Chủ Chelsea không hiểu bóng đá?

Ý tưởng cụ thể nhất cho tới nay của những ông chủ mới tại Chelsea là tổ chức một trận đấu “toàn sao” giữa các CLB phía Bắc và phía Nam nước Anh tại Premier League.

Ý tưởng này dẫn tới một luồng quan điểm rằng những gì Boehly hay Eghbali đã nói và làm cho tới thời điểm này cho thấy họ không thực sự hiểu cách vận hành của bóng đá. Trận đấu “toàn sao” ấy sẽ trở thành thảm hoạ bởi lẽ các CLB bóng đá được tạo thành từ sự gắn kết và hiểu nhau trong lối chơi qua thời gian dài, chứ không phải từ những ngôi sao được ngẫu nhiên xếp cạnh nhau.

Bên cạnh đó, Eghbali cũng nói thêm về tầm quan trọng của dữ liệu trong việc chiêu mộ cầu thủ, sau đó mang về Paul Winstanly, tuyển trạch viên hàng đầu từ Brighton & Hove Albion, người đã thực hiện nhiều thương vụ xuất sắc cho “Chim mòng biển” trong những năm gần đây.

Nhưng liệu những phân tích có dự đoán được Mykhaylo Mudryk, David Datro Fofana và Noni Madueke sẽ tạo ra một hàng công cân bằng cho Chelsea? Họ vẫn là những cầu thủ trẻ chưa được “thử lửa” ở những sân chơi lớn và rất khó để nói ai sẽ thành công.

Vì vậy, chiến lược đầu tư vào những cầu thủ trẻ của Chelsea đang không cho thấy sự mạch lạc. Họ chi tiền để đưa về các tài năng trẻ dù vẫn sở hữu nhiều cầu thủ trưởng thành từ lò Cobham, một trong những học viện thành công nhất tại nước Anh.

Nếu đã có một kế hoạch cụ thể cho tương lai, tại sao Chelsea vẫn cố gắng đưa về Sofyan Amrabat từ Fiorentina trong ngày cuối cùng của kỳ chuyển nhượng? Và những cầu thủ được đưa về trong những kỳ chuyển nhượng trước đó có còn nằm trong kế hoạch hay không?

Và dù những bản hợp đồng dài hạn sẽ bảo vệ giá trị tài sản, chúng cũng đem đến cho Chelsea những khoản nợ đáng kể. Đã có những bài học nhãn tiền về các CLB phải hỗ trợ phí giải phóng hợp đồng cho sự ra đi của các cầu thủ.

Có thể kết luận rằng, những gì các ông chủ Mỹ đã và đang làm tại Chelsea sẽ mang tới hai khả năng. Hoặc nền bóng đá Anh sẽ thay đổi theo chiều hướng không ai có thể đoán trước, hoặc Boehly và Tập đoàn Clearlake sẽ phải trả giá đắt cho những đầu tư sai lầm của mình.

Nguồn: xevathethao.vn | Copy Link