Nếu phải cần có một lời cám ơn thì Didier Deschamps nên gửi đến Claude Makelele – một tiền vệ người Pháp khác – người đã cho thế giới thấy tầm quan trọng của một cầu thủ chuyên dọn dẹp khu vực giữa sân như cái cách Deschamps vẫn làm tốt. Bởi nếu không có những con người chịu hy sinh này thì các ngôi sao tấn công phía trên làm sao yên tâm mà phô diễn hết những kỹ năng tấn công làm mê hoặc lòng người.
Còn nhớ khi Real Madrid bán Makelele cho Chelsea thì có câu nói với đại ý rằng cần gì phải dát thêm vàng lên chiếc Bentley khi mà nó đã mất đi động cơ. Và đó là giai đoạn mà Real Madrid hào nhoáng cùng dàn Galaticos với những Zidane, Beckham, Raul, Owen, Figo,… nhưng chẳng tạo được sự yên tâm cho người hâm mộ khi phía sau họ đã mất đi “kẻ gánh nước” mang tên Claude Makelele.
Như chiếc Bentley mất đi động cơ, Real Madrid giai đoạn ấy dù đẹp đẽ bên ngoài có thừa nhưng mức độ thành công rõ ràng không tương xứng. Trong khi ấy, Chelsea dưới triều đại của Jose Mourinho đã thống trị nước Anh và phô trương thanh thế ra cả trời Âu bởi trong đội hình họ có Makelele. Cho đến lúc này ngôi sao người Pháp vẫn là một trong những tiền vệ trung tâm hay nhất lịch sử Ngoại hạng Anh.
Trong quá khứ, từng có những tiền vệ trung tâm đóng vai trò cực kỳ quan trọng trong cách vận hành lối chơi của đội bóng như Roy Keane (Man United) hay Patrick Vieira (Arsenal) nhưng người ta vẫn hướng sự chú ý nhiều hơn đến những ngôi sao tấn công như Paul Scholes, Ryan Giggs, David Beckham, Thierry Henry, Denis Bergkamp,…
Phải cho đến những năm gần đây thì vị trí số 6 – tiền vệ phòng ngự – mới vươn lên khẳng định vị thế không thể thay thế của mình. Bằng chứng rõ nhất chính là hai trong 3 đội đang dẫn đầu Ngoại hạng Anh là Arsenal cùng Man United đã lột xác hoàn toàn mùa này nhờ vào những tiền vệ trụ mang đẳng cấp thế giới.
Nói về chặng đường lên đỉnh Premier League của Pháo thủ, người ta sẽ nhắc nhiều về Martin Odegaard như một tiền vệ sáng tạo hay nhất giải đấu, cặp cánh thiên thần Gabriel Martinelli – Bukayo Saka cùng phong độ chói sáng của Aaron Ramsdale hay Granit Xhaka. Nhưng ai cũng phải thừa nhận rằng chính Thomas Partey mới là hạt nhân trong thành công của đội bóng thành Luân Đôn.
Một Arsenal có và không có cựu sao Atletico Madrid trong đội hình là hoàn toàn khác biệt. Trận thua đầu tiên của mùa giải trước Man United cũng là khi Partey vắng mặt. Cho nên chẳng phải vô cớ mà Pháo thủ cử hẳn chuyên gia về sức khoẻ tháp tùng Partey khi anh này về làm nhiệm vụ tại đội tuyển Quốc gia Ghana. Arsenal hiểu rằng nếu rủi ro họ mất Partey vào lúc này thì tham vọng vô địch có thể bỏ sông bỏ biển.
Hoàn cảnh tương tự chính là Man United. Từ lâu tuyến tiền vệ là điểm yếu chí mạng của đội chủ sân Old Trafford. Nhưng khi Casemiro đến đây thì mọi chuyện đã khác. Không nói quá khi cho rằng ngôi sao người Brazil đã nâng tầm tuyến giữa Quỷ đỏ và đó là bệ phóng giúp họ bay cao cho đến lúc này với việc đã đoạt Carabao Cup, vào tứ kết Europa League và bán kết FA Cup trong khi Ngoại hạng Anh nằm trong top 3.
Dễ nhận thấy trong mùa giải năm nay những khi Casemiro bị treo giò thì Man United thi đấu vô cùng chật vật. Cựu tiền vệ Real Madrid đang đóng vai trò sống còn với Quỷ đỏ trong chặng đường đã qua và họ kết thúc mùa giải này có viên mãn hay không còn phải xem Casemiro giữ phong độ ra sao từ đây cho đến hết mùa.
Những Didier Deschamps, Claude Makelele trước đây hay bây giờ là Casemiro, Thomas Partey đều chơi ở vị trí mà vinh quang không tìm đến với họ. Tuy nhiên thời đại mới của bóng đá, nếu một đội bóng không xây chắc được khu vực giữa sân thì khó lòng thành công lâu dài được. Cho nên dù bị coi là “kẻ gánh nước” cho đồng đội nhưng vị trí nào cũng có giá trị của nó và họ đang chứng tỏ thời của mình đã tới rồi.
(Bạn đọc: Tú Tri)