“Chà, nó sinh ra để làm cầu thủ bóng đá”, ông Rodolfo hay nói như vậy về cậu con trai 4 tuổi Luis Suarez mỗi khi có khách đến thăm ngôi nhà nhỏ của 9 người ở thị trấn El Salto. Nhiều khách mỉm cười thông cảm.
Nhưng ý tưởng của ông Rodolfo không điên rồ. Ông cũng là một cầu thủ khá, từng chơi vài trận cho đội El Salto. Ông nội của ông từng khoác áo Nacional trứ danh. Bóng đá hẳn có trong DNA gia đình này.
Luis Alberto Suarez Diaz sinh ra tại El Salto ngày 24/1/1987, là con thứ 4 trong gia đình 7 người con. Người cha Rodolfo làm nghề bốc vác, người mẹ Sandra ở nhà chăm sóc con cái. Gia đình rất nghèo, lũ con nheo nhóc chờ vào đồng lương ít ỏi của cha. Người mẹ luôn khuyến khích Luis Suarez phát huy tài năng thiên bẩm với trái bóng.
El Salto là thị trấn sát biên giới Argentina. Nhà Suarez chỉ cách doanh trại quân đội 100 m, may thay chỗ đó có bãi đất rộng để lũ trẻ chơi bóng. Giữa những đứa trẻ lớn hơn, Luis Suarez vẫn là ngôi sao, quả bóng như thể luôn dính vào chân phải và cậu luôn là ghi được nhiều bàn thắng nhất.
Cách đó vài khu phố, Edinson Cavani được sinh sau Luis Suarez hai tuần. Con đường bóng đá của họ không giao nhau lúc trẻ, nhưng sau đó ai cũng biết họ là những cầu thủ lớn nhất Uruguay từng sản sinh. Các chi tiết về cuộc đời của Luis Suarez được kể trong cuốn tiểu sử về anh mang tên “Luis Suarez” của nhà báo Frank Worrall. Cuốn sách được xuất bản năm 2014.
Thiên thần sa ngã được cứu vớt
Khi Luis Suarez lên 6 tuổi, cả gia đình chuyển về thủ đô Montevideo cách nhà cũ 500 km. Cha mẹ anh đều có công việc ổn định ở đây, cha làm trong một xưởng bánh quy và mẹ làm quét dọn ở bến xe trung tâm thành phố. Ước mơ của Luis Suarez là khoác áo một trong hai đội bóng vĩ đại nhất ở đây: Nacional hoặc Penarol.
Nhưng Luis Suarez bắt đầu từ đội nhỏ Urreta để phát triển kỹ năng chơi bóng, cũng như khởi đầu cho tính cách đầy thách thức sau này của mình. Tính cách này hình thành sau những lần Luis Suarez bị bắt nạt vì là con nhà nghèo và bởi những chiếc răng thỏ nhô ra trước miệng. Cậu bé phải sớm học cách tự vệ.
Wilson Pirez, tuyển trạch viên của Nacional phát hiện ra tài năng của Luis Suarez năm cậu 9 tuổi, “một tài năng đáng kinh ngạc với cậu bé ở độ tuổi đó”. Nhưng đó cũng là khoảng thời gian rất buồn khi cha mẹ cậu chia tay. Cha rời mái ấm, mẹ nuôi các anh chị em với thu nhập ít ỏi.
Năm 14 tuổi, Luis Suarez trở thành tay săn bàn nổi tiếng ở cấp độ trẻ, trên đường tới tương lai lớn với Nacional. Nhưng anh bắt đầu có dấu hiệu sa ngã ở tuổi vị thành niên, tiệc tùng, rượu chè. Sau một lần Luis Suarez say sưa, HLV đội trẻ Ricardo Perdomo gọi anh đến ra tối hậu thư: “Hoặc tập trung vào bóng đá, sinh hoạt chừng mực, hoặc lập tức cuốn gói khỏi đội bóng”.
Chẳng mấy chốc, đến lúc Nacional quyết định giữ lại những cầu thủ nào cho tương lai. Daniel Enriquez, Giám đốc Kỹ thuật và phụ trách các tuyến trẻ, cảm thấy thái độ của Luis Suarez không tốt, nghĩa là anh khó có tương lai với đội bóng. Người thầy đầu tiên Pirez phải cầu xin Enriquez cho Luis Suarez thêm cơ hội. Nếu không có Pirez, thế giới có thể đã mất một cầu thủ lớn.
Nghe lời Pirez, Luis Suarez hoàn toàn tập trung vào bóng đá. Anh trở thành trụ cột, người đáng tin cậy để cho ra bàn thắng khi đội cần nhất. Trong một trận, đội trẻ Nacional thắng 21-0, Luis Suarez ghi 17 bàn. Các đồng đội ngày càng yêu mến Luis Suarez và sẵn sàng bỏ qua những cơn sôi máu không thường xuyên của anh. Conejito (Con Thỏ), họ đặt cho anh biệt danh đó, bởi những chiếc răng cửa nhô ra của anh.
Nhưng Luis Suarez tiếp tục gặp vấn đề với tính khí nóng nảy của mình. Enriquez kể lại câu chuyện Luis Suarez húc vào trọng tài khi không đồng ý với một cú cắt còi trong một trận đấu quan trọng: “Trọng tài bị gãy mũi và máu chảy lênh láng mặt, chúng tôi nói với Luis Suarez rằng mọi chuyện đã kết thúc”.
Nhưng hóa ra, họ không đuổi Luis Suarez, mà chỉ là cảnh báo. Họ biết Luis Suarez là một tài sản quý giá, nếu không quản lý được anh nữa, họ có thể bán anh với một khoản phí kha khá.
16 tuổi, Luis Suarez gõ cửa đội một, tập luyện và học hỏi những tên tuổi lớn trong đội. Hình mẫu của Luis là Gabriel Batistuta, tiền đạo sung mãn chơi phần lớn thời gian cho Fiorentina ở Serie A và là cầu thủ ghi bàn hàng đầu cho Argentina. Sau này, tính khí của Luis Suarez được cải thiện nhờ trợ giúp của nhiều HLV.
Nhưng ở tuổi 16, không có sự trợ giúp nào đáng kể đến từ các đồng đội lớn tuổi hơn ở Nacional tới một cậu thiếu niên luôn đấu tranh để giữ được cảm xúc của mình.
Lời hẹn Barcelona từ nhiều năm trước
May mắn thay, Luis Suarez gặp một người giúp bản thân bình tĩnh lại. Cô ấy sẽ trở thành người quan trọng nhất trong cuộc đời anh. Tên cô ấy là Sofia Balbi, sinh năm 1989, cuối cùng họ sẽ kết hôn và có 3 người con.
Luis Suarez gặp Sofia khi 15 tuổi. Anh nói với Sofia rằng mình đối xử với cô một cách tôn trọng, quan tâm đến tuổi tác… Sofia nói với bố mẹ mình về Luis Suarez và họ chào đón anh, ban đầu với một sự cảnh giác nhất định, vì anh là một cầu thủ bóng đá, nhưng họ dần thích chàng trai này và khuyến khích đến thăm con gái họ bất cứ khi nào có thời gian rảnh.
Sofia có thể còn trẻ nhưng cô đủ quan tâm để thấy Luis Suarez thực chất là một cậu bé mang trong mình nhiều nỗi đau, nhiều vấn đề nhưng chưa bao giờ nói về chúng. Sofia khuyến khích Luis Suarez nói ra cảm xúc của mình và anh cảm thấy bình tĩnh lạ thường khi ở bên “nửa kia”. Cô cũng khuyến khích Luis Suarez học hành chăm chỉ ở trường và cố gắng trên sân tập.
Ảnh hưởng của Sofia có thể nhìn thấy khi Luis Suarez bắt đầu học tốt hơn ở trường và trở thành một cỗ máy ghi bàn hiệu quả cho đội trẻ của Nacional. Trong một năm, Luis Suarez ghi 63 bàn, suýt phá vỡ kỷ lục 64 bàn trong lịch sử đội trẻ CLB. Sofia mang lại niềm vui gia đình cho Luis Suarez sau khi cha mẹ anh chia tay. Nhưng rồi anh cũng phải chịu nỗi đau chia tay của riêng mình.
Một tối nọ, khi đến nhà Sofia sau buổi tập bóng đá, Luis Suarez thấy cô rơm rớm nước mắt, không nói được lời nào. “Có chuyện gì vậy?”, Luis Suarez hỏi, rất lo lắng.
“Gia đình em sẽ rời Montevideo”, cuối cùng cô nói với anh, nước mắt lăn dài trên mặt. “Đến sống ở Tây Ban Nha, ở Barcelona”.
Luis Suarez thở dài và cố gắng để kìm nước mắt. “Đừng lo lắng”, cuối cùng anh cũng nói ra thành lời. “Đó không phải là kết thúc, anh sẽ trở thành một cầu thủ vĩ đại và sẽ ghi thật nhiều bàn thắng để Barcelona muốn ký hợp đồng với anh. Khi đó, chúng ta sẽ lại ở bên nhau”.
Sofia sau này nhớ lại: “Ngày trước khi chúng tôi đi, tôi sẽ không bao giờ quên. Tôi và Luis Suarez đi dạo rồi ngồi ở trạm xe buýt và cả hai chúng tôi bắt đầu khóc. Tôi không thể dừng khóc vì tôi không nghĩ chúng tôi sẽ gặp lại nhau”.
Nhưng Luis Suarez lại nghĩ khác. Chia tay là chất xúc tác để anh phấn đấu kiếm chỗ đội một Nacional, trở thành tay săn bàn lừng danh, kiếm được nước đi để đoàn tụ với người yêu.
Luis Suarez không đến Barcelona ngay. Nhưng con đường bóng đá của anh rất đáng mơ ước. 19 tuổi, Luis Suarez sang Hà Lan thi đấu cho Groningen. 20 tuổi, mũi nhọn này gia nhập Ajax. Tiếp đó là Liverpool. 27 tuổi đến Barcelona đoàn tụ với gia đình nhà vợ. Và bây giờ, khi sự nghiệp gần đến đoạn cuối, anh quay lại Nacional. Thêm một chuyến đi tới Brazil thi đấu cho Gremio nữa.