Sản sinh ra một lứa cầu thủ tài năng, là trụ cột của các CLB hàng đầu châu Âu, dễ hiểu vì sao đội tuyển Bỉ luôn được đánh giá là ứng viên vô địch tại mọi giải đấu họ tham gia, bắt đầu từ World Cup 2014 cho đến World Cup 2022, giải đấu có thể là cuối cùng của thế hệ này, nơi họ vừa ra về từ vòng bảng.
Trận hòa không bàn thắng trước Croatia đã đặt dấu chấm hết cho tham vọng của người Bỉ trên đất Qatar, chỉ 1 điểm mang về là không đủ để đoàn quân của HLV Roberto Martinez bước tiếp. Trận thua bạc nhược 0-2 trước Morocco đã hủy hoại tất cả, từ một ứng viên vô địch, đội bóng này đánh mất niềm tin, hy vọng và cả sự tự hào của các CĐV “Quỷ đỏ” dành cho đội tuyển con cưng.
Trong trận đấu với Croatia, không ít lần Bỉ có thể tự định đoạt số phận của mình, chỉ cần duy nhất một lần đưa được bóng vào lưới đối thủ, đội bóng này sẽ đi tiếp. Ấy vậy mà tiền đạo chủ lực của họ, Romelu Lukaku đã hết lần này đến lần khác từ bỏ qua hội ấy.
Tiền đạo này là hình ảnh tượng trưng cho “Thế hệ vàng” ấy, đẳng cấp nhưng đôi khi lại vụng về, thăng hoa nhưng mãi chẳng thể chạm tới đỉnh cao, để rồi cái hình ảnh ôm đầu tiếc nuối của “số 9” đã định đoạt số phận “Quỷ đỏ”. Lukaku xuất hiện trên sân đem đến nhiều hy vọng, bởi dù gì, anh cũng là tiền đạo đắt giá nhất mà Bỉ sở hữu. Ấy vậy, không dưới 4 cơ hội ngon ăn đã bị Lukaku bỏ lỡ. Sau trận, anh chỉ còn biết tự trách chính mình khi đã tước đi cơ hội bước tiếp của bản thân và đồng đội.
Ngôi sao lớn nhất trong “Thế hệ vàng”, Eden Hazard chỉ còn là cái bóng của chính mình, Kevin De Bruyne cũng đã ngoài 30, trong khi các trụ cột khác là Vertonghen và Alderweireld gần như đã chơi kỳ World Cup cuối cùng của họ.
Tại EURO 2024, rất khó để thế hệ này có thể sát cánh đầy đủ cùng nhau khi rất nhiều cái tên trong số đó sẽ chia tay đội tuyển. Nói cách khác, dàn sao huyền thoại này của bóng đá Bỉ không thể cùng nhau giành thêm bất kỳ danh hiệu lớn nào nữa, đó hẳn là điều tiếc nuối nhất với những ai yêu mến họ.
Có những thời điểm họ gần với vinh quang, như World Cup 2018, nơi Bỉ tiến đến tận bán kết, nhưng đó chỉ là rất gần mà thôi. Sau này, khi nhắc lại “Thế hệ vàng” ấy, dang dở có lẽ là từ người ta đề cập nhiều nhất.