Thống kê của Kantar nói rằng MU có hơn 1,1 tỷ người hâm mộ trên toàn thế giới. Cứ 7 người sẽ có 1 người ủng hộ Man United. Không CLB thể thao nào trên toàn thế giới sánh được với MU ở khía cạnh này.
Không rõ bao nhiêu phần trăm trong 1,1 tỷ người này theo dõi trận đấu trước Man City và Liverpool ở vòng 31 Premier League, và nhận thấy rằng khoảng cách giữa “Quỷ đỏ” và hai đại kình địch ngày càng bị nới rộng, đủ để tạo ra thứ phức cảm vừa nể sợ lẫn xấu hổ.
Đỉnh cao Man City và Liverpool
Báo chí Anh và châu Âu đã tung hô trận cầu giữa Man City và Liverpool với nhiều từ ngữ bay bổng. Sky Sports ví von việc được xem trận đấu này là “ân huệ”. Roy Keane nổi tiếng cộc cằn cũng phải nhấn mạnh trận cầu tại Etihad “là lý do chúng ta yêu bóng đá”. Nhiều CĐV tin rằng đây mới là trận cầu “Siêu kinh điển” hiện tại của bóng đá thế giới.
Mọi lời lẽ đều xứng đáng. Những gì Man City và Liverpool tạo ra ở Etihad là hình mẫu của bóng đá đỉnh cao. Người hâm mộ trung lập không thể rời mắt khỏi màn hình dù chỉ nửa giây khi các cơ hội được tạo ra liên tục bởi thứ bóng đá dồn dập, không có quãng nghỉ, không câu giờ…
Cả Man City lẫn Liverpool đều chủ động chơi bóng áp đặt, thay vì chờ đợi sai lầm của đối phương. Không dễ để chơi thứ bóng đá kiểu này, với cường độ liên tục trong suốt 90 phút. Nhưng Liverpool và Man City đều làm được, với chất lượng cực cao trong từng đường bóng.
Việc mô tả chi tiết chiến thuật và đấu pháp của Man City và Liverpool không khó.
Đội quân của Pep Guardiola gây bất ngờ khi chơi với sơ đồ 4-2-4 và tạo ra cực nhiều khó khăn cho Liverpool với bài tấn công vào khoảng trống sau lưng hai hậu vệ biên. Nhờ cách bố trí này, Kevin De Bruyne luôn có khoảng trống và giúp Man City chơi áp đảo trong hiệp 1.
Như chính Pep thừa nhận sau trận, Man City chơi bóng “giống Liverpool” thường ngày với bóng dài, các cú tạt vào cột xa. Nói cách khác, hệ thống của Man City chẳng cao siêu hay mới lạ.
Liverpool cũng vậy. Sau những phút đầu bất ngờ, “The Kop” đã đưa trận đấu về cách mình muốn. Đó vẫn là sơ đồ 4-3-3 hẹp với hàng phòng ngự dâng cao, cùng các bài bóng dài ra biên. Bàn gỡ hòa của Diogo Jota là bản sao chép bàn thắng được Liverpool ghi trên chính sân Etihad cách đây 3 năm. Điều này được chính Klopp thừa nhận sau trận.
Thứ bóng đá Liverpool triển khai cũng chẳng mới. Họ vẫn là “The Kop” của Klopp trong suốt nhiều năm qua.
Đỉnh cao mà Liverpool và Man City tạo dựng đến từ chất lượng của từng cá nhân. Liverpool phá vỡ tuyến pressing của Man City bằng đường chuyền 60 m của Virgil van Dijk cho Mohamed Salah, hay Joao Cancelo nhảy múa trước ba cầu thủ Liverpool để kéo bóng lên cho De Bruyne chỉ là hai trong số quá nhiều pha bóng thể hiện trình độ cá nhân tuyệt đỉnh tại Etihad.
Ở cả khía cạnh hệ thống lẫn con người, Man City cùng Liverpool đều vượt quá xa MU. 24 giờ trước khi hai đội đầu bảng tạo ra màn trình diễn đỉnh cao, MU thua Everton 0-1 tại Goodison Park. Chất lượng chuyên môn của trận đấu có thể gói gọn trong hai chữ: tồi tệ.
Có 69 lần các cầu thủ Everton và MU mất bóng trong cả trận. Con số ở cuộc đấu giữa Man City và Liverpool là 41. MU chơi bóng bế tắc đến mức phải tung cả Juan Mata vào sân nhưng không giải quyết được vấn đề.
Các cầu thủ MU gần như không biết chạy chỗ để tạo khoảng trống. Aaron Wan-Bissaka không biết gì ngoài xoạc bóng. Nhìn Paul Pogba, Bruno Fernandes hay Cristiano Ronaldo đưa quả bóng vờn qua lại trước vùng cấm Everton nhưng không thể làm được gì, quá khó để tin MU từng được giới quan sát đánh giá là ứng viên đua vô địch, bên cạnh Man City và Liverpool.
Biểu tượng của MU, Ronaldo, thậm chí vướng rắc rối khi đập điện thoại của một CĐV nhí. Động cơ cho hành động của CR7 về bản chất chỉ là sự thất vọng sau khi hứng chịu quá nhiều thất bại.
MU sẽ còn tụt lại
Tháng 10/2015, Liverpool bổ nhiệm Juergen Klopp vào vị trí HLV trưởng. Tháng 6/2016, Man City bổ nhiệm Pep Guardiola. Cũng đúng thời gian này, MU bổ nhiệm Jose Mourinho.
Cả Pep lẫn Klopp giờ vẫn còn gắn bó với Man City và Liverpool. Mourinho thì đã bị MU sa thải từ cuối năm 2018. Song, đây vẫn là HLV tốt nhất MU từng có kể từ thời điểm ấy. “Người đặc biệt” giúp “Quỷ đỏ” vô địch Europa League và về nhì Premier League mùa 2016/17.
Sau khi Mourinho ra đi, “Quỷ đỏ” trắng tay. Họ tiến rất gần tới danh hiệu thời Ole Solskjaer nhưng không thành công khi thua Sevilla ở chung kết Europa League mùa trước. Giờ thì MU đang được dẫn dắt bởi Ralf Rangnick, người đã dừng huấn luyện trong nhiều năm, và đang thua liểng xiểng tại Premier League và có thể sẽ phải đá UEFA Conference League vào mùa sau.
Những tin đồn khẳng định MU nhiều khả năng sẽ bổ nhiệm Erik ten Hag cho mùa giải sau. Đây là mẫu HLV được coi là Pep Guardiola “phẩy”, khi giống nhà cầm quân người Tây Ban Nha từ ngoại hình, triết lý đến tư duy bóng đá.
Song những hoài nghi sớm đã bủa vây Ten Hag. Nhà cầm quân người Hà Lan sẽ cần bao nhiêu thời gian để đưa MU trở lại quỹ đạo? Liệu BLĐ MU cùng lượng CĐV khổng lồ của đội bóng này có đủ kiên nhẫn để nhìn hạt giống nảy mầm và ra quả ngọt? Ten Hag muốn có ảnh hưởng từ đầu đến cuối về khâu chuyển nhượng, vậy vai trò của Rangnick là gì?
Đó đều là những câu hỏi chưa có câu trả lời.
Louis van Gaal, cựu HLV của chính MU, nhấn mạnh hơn một lần về chuyện “Quỷ đỏ” là “một CLB thương mại” với những người không hiểu gì về bóng đá nắm vai trò điều hành. Không có điều gì khẳng định khi Ten Hag tới đây, điều này sẽ thay đổi. MU về bản chất vẫn được sở hữu bởi nhà Glazer, những con buôn từ Mỹ, quốc gia đặt tiền bạc cao hơn giá trị thể thao.
Chừng nào con gà vẫn đẻ ra trứng vàng, chẳng có lý do gì để chủ trang trại tìm cách thay đổi cách phối giống. Liverpool và Man City đã rất kiên nhẫn để xây dựng nền tảng, bổ sung lực lượng để giờ bắt đầu hái quả ngọt. MU thì nhiều khả năng không có được điều này.
Eric Cantona nói “có thể đổi vợ, tín ngưỡng tôn giáo, xu hướng chính trị nhưng không bao giờ có thể đổi yêu một CLB bóng đá”. Lượng người hâm mộ MU sẽ vẫn gia tăng theo thời gian, nhưng thật buồn khi hơn 1,1 tỷ người trên trái đất sẽ chỉ nhìn thấy đội bóng con cưng tụt lại so với những kình địch.