Sự thật là “Los Blancos” thất thế toàn diện trước Chelsea trong hiệp 2 trận lượt đi và toàn bộ trận lượt về khi bị Thomas Tuchel khóa chặt về đấu pháp.
Chuyện gì sẽ chờ đợi Real ở bán kết khi đối thủ là Manchester City với Pep Guardiola, chiến lược gia không thua kém, thậm chí có phần nhỉnh hơn thuyền trưởng Chelsea về đấu pháp.
Nhìn nhận thực tế về Real Madrid
Chỉ số bàn thắng kỳ vọng (xG) trong cả 2 lượt trận của Real trước Chelsea là 2.58, nhưng “Los Blancos” đã ghi 5 bàn vào lưới đối phương. Nâng lên hạ xuống không phải chuyện đơn giản, song nếu Benzema hay Modric không bộc lộ phẩm chất đúng lúc, quá khó để tin Real Madrid sẽ làm nên chuyện trước Chelsea.
Thực tế, không cần chờ tới trận lượt về, Real Madrid mới cho thấy sự thua thiệt về chiến thuật trước Chelsea. Ở hiệp 2 trận lượt đi, khi Tuchel xoay sơ đồ sang 4 hậu vệ và gia tăng nhân sự khu vực trung tuyến, Real gần như bị đè bẹp khi chịu 12 cú đá về phía khung thành Thibaut Courtois.
Tuy nhiên, Real của Ancelotti gần như không có phương án đối phó trong trận lượt về. Đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha, như Modric mô tả, đã “chết” cho tới trước khi Rodrygo sút tung lưới Edouard Mendy từ đường chuyền của chính tiền vệ người Croatia.
Khen ngợi Modric lúc này là thừa thãi. Song kỳ vọng tiền vệ người Croatia liên tục làm được điều này khi Real lâm nguy thì tuyệt đối không phải tư duy của đội bóng được tổ chức tốt.
Real Madrid vượt qua Chelsea bằng chất lượng của các cá nhân kiệt xuất trong đội hình, chứ không phải sự ưu việt của hệ thống. Điều này kéo theo câu hỏi lớn: Nếu từng cá nhân riêng lẻ không lên tiếng, Real liệu có biết cách chơi bóng và chiến thắng như tập thể?
Chelsea tiến rất gần tới việc vùi dập hoàn toàn Real ngay tại Bernabeu (bàn bị tước của Marcos Alonso, cú đánh đầu của Kai Havertz), song “rất gần” vẫn là chưa đủ.
Muốn đánh bại Real Madrid, đối thủ cần ưu việt hơn về hệ thống và nghiền nát mọi đốm lửa dù là nhỏ nhất của “Los Blancos”. Điều này không đơn giản, đẳng cấp của CLB vô địch 4 lần trong 8 năm qua không phải chuyện đùa.
Song Man City lại có thể xem là CLB chơi bóng tập thể ưu việt nhất thế giới lúc này. Real Madrid vượt thác bằng cảm hứng của Karim Benzema hay Luka Modric, thì Man City sống bằng bộ óc và cách sắp xếp của Pep Guardiola.
Kevin De Bruyne, Joao Cancelo, Bernardo Silva hay Phil Foden dĩ nhiên xuất sắc, nhưng tất cả đều là quân trong bàn cờ nhiều màu sắc mà Pep bày ra trong mỗi trận đấu.
Đấu Liverpool, Man City pressing kình địch nghẹt thở với sơ đồ dị thường 4-2-4. Gặp Atletico, Man City áp đảo, nhưng cất “dao găm” Phil Foden trên ghế dự bị và thành công 2 phút sau khi sử dụng. Trong cả 2 trận gặp Chelsea mùa này, Man City đều thắng trong thế trận lấn lướt đối thủ.
Không dễ để đoán biết đội hình xuất phát của Man City, trong khi đó Real Madrid ngược lại. Ai cũng biết Karim Benzema sẽ đá trung phong với Vinicius Jr đá cánh trái. Bộ ba tiền vệ là Kroos – Modric – Casemiro.
Với những quái kiệt trên băng ghế chỉ đạo như Pep hay Tuchel, việc giữ nguyên một bộ khung như Real Madrid là điều tối kỵ. Nương tựa vào phẩm chất những ngôi sao là không tồi, nhưng chỉ biết dựa vào cá nhân để lên ngôi vô địch châu Âu thì không. Bóng đá đã và sẽ luôn là môn thể thao tập thể.
Pep Guardiola đúng là mẫu chiến lược gia nghĩ nhiều và mắc cũng nhiều sai lầm chí mạng ở những trận cầu quyết định. Song như cốc nước vơi, Man City của Pep cũng thắng nhiều trận cầu đỉnh cao bằng những suy nghĩ vượt ngoài trí tưởng tượng của đối phương tại sân chơi Champions League. Thế giới lại chỉ luôn chọn cách nhìn vào nửa kia của vấn đề.
Không tập thể nào dưới tay Pep Guardiola chỉ biết đá bóng dựa vào ngôi sao, kể cả Barca khi có Lionel Messi. Từ khi bắt đầu sự nghiệp huấn luyện đỉnh cao, chơi bóng tập thể và phát huy năng lực của những ngôi sao vẫn luôn là điểm mạnh nhất của nhà cầm quân người Tây Ban Nha. Đó cũng là điều biến Man City thành đối thủ đáng sợ nhất của Real Madrid lúc này.
Giới hạn của Real Madrid
Những chiến thắng khó tin trước PSG và Chelsea trong 2 lượt trận knock-out đều nằm ngoài dự đoán của người hâm mộ. Hai địch thủ của Real Madrid đều trẻ, khỏe hơn, nhưng gục ngã trước những khoảnh khắc phi thường của các cá nhân bên phía đội bóng Hoàng gia Tây Ban Nha.
Câu hỏi lúc này đặt ra là liệu Benzema hay Modric có thể tiếp tục “gánh kèo” ở lượt trận bán kết với Man City? Khen ngợi nền tảng thể lực của những cựu binh bên phía Real Madrid thế nào, thì sự thật cũng vẫn là Benzema đã 34 tuổi, còn Modric đã 36.
Thời gian không đứng mãi bên cạnh những ngôi sao ở độ tuổi này. Nhìn Lionel Messi và Cristiano Ronaldo càng đá càng không còn là chính mình của ngày xưa là đủ để hiểu. Chấn thương trong giai đoạn nước rút tại La Liga có thể khiến toàn bộ hệ thống của Real Madrid sụp đổ. Eduardo Camavinga hay Federico Valverde xuất sắc cỡ nào cũng không thể làm được điều như Modric đã trình diễn.
Kinh nghiệm và đẳng cấp của Benzema, Modric, Kroos hay Ancelotti là tài sản lớn nhất của Real Madrid lúc này. Nhưng bóng đá hiện đại cũng cần thể lực, sức trẻ và chiến thuật. Chelsea cho thấy với hệ thống đủ tốt, họ có thể dìm Real Madrid suýt chết.
Timo Werner hay Mason Mount san phẳng cách biệt về đẳng cấp giữa những cầu thủ Chelsea và Real Madrid bằng chuyên môn chứ không phải những khoảnh khắc lên đồng.
Rất khó để tin Man City của Pep Guardiola không nhìn vào tấm gương Chelsea để tìm cách quật ngã nhà vua của đấu trường Champions League, Real Madrid.
Đối thủ Real sắp phải đối mặt tại bán kết Champions League sẽ là thử thách lớn nhất với họ trong mùa giải này.