Trích đoạn cuốn sách “Ronaldo: The Journey of a Genius” của tác giả James Mosley đưa ta trở lại không khí của giữa thập niên 1990, khi “Người ngoài hành tinh” Ronaldo làm bùng nổ mọi cầu trường. Và khi đó, Luật Bosman mới có hiệu lực, đến một CLB lớn nhất như Barca đã sơ suất trong việc giữ món tài sản lớn nhất của họ.
“Người ngoài hành tinh” xuất hiện
“Mes Que Un Club”, khẩu hiệu của Barca, nghĩa là “Hơn cả CLB bóng đá”. Một thực thể tinh thần của sắc dân Catalonia, ngôi nhà Camp Nou của Barca có sức chứa 120.000 khán giả tuyệt diệu nhất thế giới, không nhãn hiệu nào leo lên ngực áo của họ dù có xin trả bao nhiêu tiền. Và rất nhiều ngôi sao đã đến đây: Kubala, Cruyff, Maradona, Lineker, Laudrup, Romario, Stoichkov. Thì việc Ronaldo Luis Nazario de Lima đến Nou Camp là một logic.
Ronaldo ghi 54 bàn trong 57 trận cho PSV nhưng việc mua cầu thủ mới 20 tuổi vào mùa hè năm 1996 với giá 20 triệu USD vẫn là quá lớn. Mức giá kỷ lục thế giới lúc đó. Ronaldo lập tức nổ súng, 2 bàn thắng trong trận tranh siêu cúp Tây Ban Nha vào lưới Atletico. Trong tháng 9, anh có 5 bàn thắng tại giải La Liga. Cơn cuồng Ronaldo bắt đầu vây quanh xứ Catalonia.
Ngày 12/10/1996 có thể không được ghi nhớ như một ngày quan trọng trong lịch sử thế giới. Nhưng với giới hâm mộ bóng đá, một cơn địa chấn xảy ra với tâm chấn Ronaldo. Barca đến làm khách trên sân của Compostela. Cướp bóng từ giữa sân, Ronaldo dẫn bóng như một cơn lốc, đổi hướng, lắc lư, luồn lách. Các hậu vệ chặn chân, kéo áo anh nhưng vô hiệu, họ dạt ra khỏi người anh như những ngôi nhà trong một cơn bão.
14 giây chạy với bóng, 46 m, 34 bước chân, 16 lần chạm bóng, đánh bại 5 hậu vệ và thủ môn. Một bàn thắng tương tự như Maradona ghi vào lưới đội Anh tại World Cup 1986, vẫn được xem như bàn thắng đẹp nhất mọi thời đại. Tối đó, cả thế giới nói về “bàn thắng ấy”, về Ronaldo. Các phương tiện truyền thông, các cựu danh thủ sáng tạo ra một loạt mỹ từ về Ronaldo: thiên tài, hiện tượng, người ngoài hành tinh, ngôi sao thế kỷ 21, Pele trở lại…
Âm mưu từ phía hậu trường
Bàn thắng đó đặc biệt kích hoạt một số người. Đó là Martins và Pitta, những người đại diện của Ronaldo. Là Moratti, ông chủ Inter Milan. Và những người ở hãng Nike. Inter là đội đã thất bại trong việc mua Ronaldo từ PSV. Moratti là một ông chủ trẻ vội vàng. Ông muốn bắt chước cha mình Angelo đã xây dựng Inter thống trị châu Âu vào thập niên 1960.
Tập đoàn Pirelli của nhà Moratti không thiếu tiền, bản thân ông cũng đầu tư rất nhiều vào đội hình mà Inter vẫn phải đau đớn nhìn đối thủ cùng thành phố AC Milan thống trị từ Serie A đến cúp châu Âu trong đầu thập niên 1990. Từ trong thâm tâm, Moratti coi Ronaldo là thuật giả kim để lật ngược vận may ở thành Milan.
Ronaldo tiếp tục ghi bàn trên sân. Moratti nhóm họp Martins và Pitta đến bàn chuyện. Để chắc chắn, Moratti cử thêm người của mình là Branchini đóng vai trò như người đại diện thứ ba của Ronaldo, bên cạnh Martins và Pitta. Nike cũng được cho là góp phần xúc tiến để Ronaldo rời Barca.
Nike ký hợp đồng với Ronaldo trong 10 năm. Trong khi Barca khăng khăng bám dính lấy một hãng trang phục thể thao khác là Kappa. Người phát ngôn Nike nói thẳng: “Chúng tôi không thể đợi 3 năm cho đến khi hợp đồng của Barca với Kappa hết hạn, đó là 3 năm những bức ảnh của Ronaldo trong một bộ đồ khác”.
Hợp đồng của Ronaldo với Barca có thời hạn tới 8 năm. Nhưng ngay từ tháng 12/1996 đã có những tin đồn về tương lai của anh. MU sẵn sàng trả 20 triệu bảng, họ tự tin có thể giành được chữ ký của Ronaldo. Điều MU không biết là họ đang bị Pitta và Martins lợi dụng để đòi Barca tăng tiền.
Martins và Pitta muốn Ronaldo đến Inter để có tiền thưởng từ Moratti. Muốn vậy, họ phải gây nhiều sức ép khiến phía Barca khó chịu. Cũng khó có thể phê phán họ thiếu đạo đức. Khoản tiền hoa hồng của họ đối với một giao dịch chuyển nhượng là khổng lồ, có thể thay đổi cuộc sống của họ.
Martins và Pitta rất giỏi trong việc biến Barca thành kẻ ác, và khi Barca chỉ trích hành vi của hai người này, Ronaldo luôn bảo vệ họ: “Martins và Pitta giống như cha mẹ của tôi, họ đã chăm sóc tôi từ khi tôi 14 tuổi và Barca nên thể hiện sự tôn trọng với họ nhiều hơn”.
Những rạn nứt chỉ sau có vài tháng
Kể từ Giáng sinh, mối quan hệ giữa Ronaldo với ban huấn luyện, nhân viên và người hâm mộ Barca ngày càng trở nên căng thẳng. Anh có nhiều lời nói và hành động không hay. Trên truyền thông, Ronaldo gợi ý HLV Bobby Robson cần thay đổi chiến thuật vì lợi ích của cả đội. Huyền thoại Cruyff nhận xét, thực ra Ronaldo không quan tâm đến chiến thuật của đội mà quan tâm đến chiến thuật để anh có nhiều bóng hơn.
Những chuyến bay trở về quê nhà Rio de Janeiro để thăm cô bạn gái Suzana Werner và ăn chơi với bạn hữu dày đặc. Tác hại của việc chênh lệch múi giờ ảnh hưởng nhiều đến thể lực của anh. Chỉ riêng tháng 12 và tháng 1/1997, anh thực hiện 9 chuyến bay khứ hồi xuyên Đại Tây Dương.
Ở Tây Ban Nha, ngày càng có nhiều người tin rằng Ronaldo quá lạm dụng cuộc sống thượng lưu và những chuyến đi, đồng thời coi thường đồng đội khi làm như vậy. 5 trận đấu liên tiếp không ghi bàn trong thời gian những chuyến bay dày đặc như vậy. Các khán giả Nou Camp bắt đầu la ó Ronaldo sau mỗi lần lừa bóng không thành công của anh.
Một cách khác để CĐV thể hiện sự bất bình với Ronaldo là họ bỏ phiếu chọn Luis Enrique là cầu thủ được yêu thích nhất xứ Catalonia. Mặc dù trước đó không lâu, Ronaldo được FIFA trao giải “Cầu thủ của năm” 1996.
Cuối tháng 1/1997, Barca tiếp Real Madrid tại trận đấu thuộc giải Copa del Rey. Ronaldo ghi bàn góp vào chiến thắng 3-2 của Barca. Nhưng Ronaldo thể hiện sự ngây thơ và tiếp tục chọc giận các cules bằng cách đổi áo với Roberto Carlos của Real. Đúng Roberto Carlos là bạn đồng hương thân thiết của anh nhưng hành động này có lẽ là điều đáng khinh bỉ nhất mà bất kỳ cules nào cũng không thể tưởng tượng được.
Sau trận đấu, Ronaldo bằng cách nào đó xoay sở để được trở về Rio dự lễ hội Carnaval, báo chí Tây Ban Nha rất vui khi đưa tin ảnh về Ronaldo ở lễ hội. Với sự pha trộn giữa khinh bỉ và hoài nghi, họ chỉ trích Ronaldo vô trách nhiệm và chỉ trích HLV Robson vì sự thiên vị.
Khi Sir Bobby nhìn thấy những bức ảnh ở Carnaval, ông rất tức giận, nhưng một lần nữa ông thấy mình bị kẹt ở thế trên đe dưới búa. Muốn kỷ luật Ronaldo để giữ kỷ luật chung trong đội. Mà cũng muốn để cho Ronaldo hài lòng, và như vậy ban lãnh đạo Barca cũng hài lòng. Ronaldo vẫn ghi bàn đều cho đội bóng. Mùa giải duy nhất tại Barca, anh ghi 47 bàn trong 49 trận.
Lớn như Barca cũng phải đầu hàng
Martins và Pitta tiếp tục gia tăng sức ép cho ban lãnh đạo Barca bằng cách buộc đội bóng phải ký hợp đồng khác, với mức lương thưởng khác cho Ronaldo: “Chúng tôi không thể đợi lâu hơn nữa, tàu đang ở ga Barcelona, chúng tôi có điều khoản mua đứt của Ronaldo và anh ấy có thể ra đi”, họ nói với truyền thông. Họ đòi mức lương đáng kinh ngạc 5 triệu USD mỗi năm cho Ronaldo.
Ngày 26/5/1997, hai bên gặp nhau, Martins, Pitta, Branchini một bên. Bên kia là Chủ tịch Joan Nunez, con trai ông Joe, phó Chủ tịch Joan Gaspart. Sau cuộc đàm phán kéo dài, Nunez mỉm cười: “Ronaldo thuộc về chúng tôi suốt đời”. Hợp đồng sẽ được gia hạn đến năm 2006.
Nhưng ngày hôm sau, các bên quay trở lại bàn nói chuyện tiếp, mọi thứ trở nên tồi tệ và thỏa thuận bị hủy bỏ. Nunez nói với các phóng viên đang chờ đợi: “’Mọi chuyện đã kết thúc, Ronaldo sẽ ra đi”.
Rất khó để xác định lý do tại sao sự thay đổi kịch tính này xảy ra, vì không có thông tin chi tiết chính xác. Nhưng người ta cho rằng Barca dùng mánh khóe quá nhiều. Và Martins và Pitta, với sự hỗ trợ của Inter, đã làm khó Barca và tất cả sụp đổ. Ronaldo tham gia vào cuộc cãi vã: “Tất cả đã kết thúc, họ (Barca) đã dành 7 tháng để lừa dối tôi. Chúng tôi sẽ không bao giờ ngồi xuống đàm phán nữa. Điều duy nhất quan trọng bây giờ là phẩm giá của chúng tôi, không phải vấn đề kinh tế”.
Inter kích hoạt điều khoản giải phóng hợp đồng của Ronaldo với Barca, 4.000 triệu peseta, tương đương 27 triệu USD. Đây là kỷ lục thế giới mới. Bản thân Ronaldo nhận được khoản phí lót tay 14 triệu USD, và kiếm được 4,7 triệu USD mỗi năm nữa. Barca mùa đó giành cúp C2 không còn hấp dẫn, để thua danh hiệu La Liga vào Real. Sir Bobby chia tay Barca cuối mùa bóng.
Hành trình đưa Ronaldo đến Inter gây ấn tượng mạnh ở mọi khía cạnh. Nó táo bạo ở chỗ họ đã săn trộm tài sản hấp dẫn nhất của bóng đá thế giới từ CLB lớn nhất thế giới. Ronaldo ra đi chỉ sau 1 năm (trong hợp đồng 8 năm béo bở). Việc Inter cướp được viên ngọc quý trên vương miện của Barca là một nắm cát khổng lồ trong mắt tất cả CĐV ở Nou Camp. Nhưng 5 năm kế tiếp của Ronaldo ở Inter là một địa ngục, với những chấn thương, sự cố bí ẩn tại trận chung kết World Cup 1998, những cuộc cãi vã, và trắng tay, không giành được scudetto nào hết…