Người Thái trở lại…
Trước khi bước vào AFF Cup 2020, đội bóng luôn là đối thủ đáng gờm nhất của tuyển Việt Nam không được đánh giá cao vì bất ổn trên băng ghế huấn luyện, cũng như phong độ nhìn từ vòng loại thứ 2 World Cup 2022.
Thế nhưng, ngoài dự đoán Thái Lan đã trở lại một cách không thể ấn tượng hơn, bất chấp HLV Polking chỉ có khoảng 2 tháng cầm quân trước khi AFF Cup 2020 khởi tranh.
Voi chiến thể hiện một bộ mặt khác hẳn so với vòng loại thứ 2 World Cup 2022, đồng thời với sự xuất sắc từ Chanathip, Dangda… kèm theo các cầu thủ nhập tịch tương đối chất lượng Thái Lan dễ dàng giành vé vào bán kết, chung kết rồi vô địch.
Người hâm mộ Việt Nam có thể đáng tiếc và tức giận khi đội nhà thất bại trước người Thái ở bán kết, đặc biệt trong trận lượt đi. Nhưng nếu công tâm đánh giá thì rõ ràng Voi chiến ở AFF Cup 2020 “máu” và ổn hơn thầy trò HLV Park Hang Seo rất nhiều nên rất xứng đáng vào chung kết.
Và sức mạnh của người Thái một lần nữa thể hiện trong 2 trận chung kết với Indonesia để vô cùng xứng đáng có chức ngôi vô địch thứ 6 trong tổng số 13 lần AFF Cup được tổ chức từ năm 1996 đến nay.
Những gì cho thấy ở AFF Cup 2020, có thể khẳng định một điều rằng “người Thái đã trở lại” sau một thời gian bất ổn, đầy hoang mang kể từ khi tuyển Việt Nam tạm “soán ngôi” số 1 khu vực từ năm 2018 đến nay.
… đáng lo và đáng mừng
Đặt lên bàn cân vào lúc này tuyển Việt Nam chắc chắn vẫn là đối thủ khó chơi nhất của Thái Lan nếu nhìn vào năng lực từng vị trí trên sân. Ở chiều ngược lại Voi chiến cũng sẽ khiến thầy trò HLV Park Hang Seo không còn dễ dàng như trước.
Với đẳng cấp, năng lực lẫn sự ổn định trong công tác đào tạo trẻ, sở hữu một giải đấu xuất sắc nhất Đông Nam Á, gần như ở bất cứ hoàn cảnh nào Thái Lan cũng sẽ là rào cản để tuyển Việt Nam bay cao trong các giải đấu bình diện khu vực.
Thế nên mới nói, khi người Thái trở lại với nhiều thay đổi trong phương diện quản lý (một vấn đề luôn khiến Voi chiến suy yếu) rõ ràng đáng lo cho tuyển Việt Nam ở các giải đấu tới, mà cụ thể nhất vẫn là AFF Cup 2022 dự kiến tổ chức vào cuối năm nay.
Tuy nhiên, ở một góc nhìn khác việc Thái Lan khát vọng trở lại với sân chơi khu vực từ SEA Games, AFF Cup cũng là một điều đáng mừng đối với bóng đá Việt Nam nói chung hay từng cấp độ đội tuyển nói riêng.
Bởi chỉ khi tạo ra nhiều sự cạnh tranh khốc liệt, khó khăn hơn thì đó mới là động lực cho sự phát triển. Và điều này từng thấy với một vài lần thắng hoặc chơi ổn trước Thái Lan từ U23 đến cấp độ ĐTQG của bóng đá Việt Nam kể từ khi HLV Park Hang Seo đến.
Nói một cách cụ thể nhất, bóng đá Việt Nam đã tự tin hơn mỗi khi đối đầu với Thái Lan, điều mà nhiều thế hệ trước đó không làm được. Đồng thời cũng thu hẹp khoảng cách về chuyên môn trong mỗi lần đối đầu gần đây.
Gạt đi câu chuyện về thành tích, nếu như bóng đá Việt Nam nhìn vào Thái Lan với thái độ ngưỡng mộ, học hỏi chắc chắn không còn đáng lo nữa, mà nên coi đó là điều phải mừng.
Bởi thật ra hiện tại chỉ riêng người Thái mới đủ năng lực (và ngược lại) để cùng tuyển Việt Nam phát triển bằng sự cạnh tranh sòng phẳng.
Thế mới nói, đừng lo mà hãy đáng mừng khi người Thái trở lại.