1. Trước khi lượt trận cuối cùng của bảng A giải U19 Đông Nam Á diễn ra, các suất vào bán kết chưa được quyết định bởi vẫn là cuộc đua tranh giữa U19 Việt Nam, U19 Thái Lan và chủ nhà U19 Indonesia.
Với việc có 10 điểm sau 4 trận đấu và dẫn đầu bảng, lợi thế trong cuộc đua đang thuộc về thầy trò HLV Đinh Thế Nam khi chỉ cần hòa có bàn thắng là chắc chắn giành quyền đi tiếp.
Thậm chí ở tấm vé đi tiếp vẫn được trao cho U19 Việt Nam kể cả khi thất bại trước U19 Thái Lan nếu U19 Indonesia không thể thắng U19 Myanmar trong trận diễn ra cùng giờ. Tóm lại, sau những gì đã cho thấy ở các trận đã qua rõ ràng tấm vé vào bán kết của U19 Việt Nam là rất sáng.
2. Trong tình thế đã nói ở trên, phần lớn các HLV hay đội bóng sẽ chọn cho mình cách chơi “chờ thời” hay đơn giản là chắc chắn hòng không thua trước khi nghĩ đến chuyện chiến thắng.
Tuy nhiên, với U19 Việt Nam lại khác, đội bóng của HLV Đinh Thế Nam sau 4 trận đấu dù tiến bộ và hoàn thiện dần… nhưng vẫn tồn tại khá nhiều điểm yếu ở hàng thủ.
Điểm yếu này chỉ lộ ra ở thời điểm mà các học trò của HLV Đinh Thế Nam không còn hưng phấn và nhường sân cho đối thủ chơi bóng. Trong cả 4 trận đã qua, ngoài 2 bàn thua hàng phòng ngự U19 Việt Nam còn để lộ nhiều khoảng trống mỗi khi bị tấn công.
Thậm chí ở trận thắng U19 Brunei, nếu chẳng phải đối thủ quá yếu kém có lẽ số bàn thua mà U19 Việt Nam phải nhận đã nhiều hơn sau khi để đối phương cầm bóng tấn công.
Vậy nên, dù chỉ cần hòa với U19 Thái Lan nhưng có lẽ U19 Việt Nam sẽ vẫn phải đá tấn công chủ động để coi đây như là một cách phòng ngự từ xa thay vì co cụm chờ cơ hội.
3. Mục tiêu của U19 Việt Nam đương nhiên vẫn là tấm vé vào bán kết, chung kết rồi vô địch. Nhưng điều này không có nghĩa phải làm bằng mọi giá nhằm hoàn thành mục tiêu đề ra.
Nói như thế là bởi giải U19 Đông Nam Á mà thầy trò HLV Đinh Thế Nam tham dự về cơ bản chưa tới mức phải hướng đến thành tích bằng những toan tính khi hầu hết các cầu thủ trong đội hình còn khá trẻ đang cần sự trải nghiệm nhiều hơn.
Bóng đá trẻ Việt Nam đã có thời điểm chỉ hướng đến thành tích và từ đây “máu ăn thua” được nuôi dưỡng để tới khi trưởng thành hầu hết đều không ổn từ chuyên môn đến đạo đức.
Nói thế không có nghĩa U19 Việt Nam sẽ chơi tấn công một cách hồn nhiên mà vẫn phải toan tính, nhưng toan tính ở đây vẫn nằm ở câu chuyện sắp xếp nhân sự thế nào nhằm thể hiện tốt nhất về năng lực thay vì chỉ nghĩ đến kết quả cuối cùng.
Một ví dụ để thấy rằng đôi khi người hâm mộ không phải lúc nào cũng muốn một thứ bóng đá chiến thắng kiểu xấu xí mà chỉ cần chơi tốt, thể hiện được đúng năng lực… chẳng đâu xa là ở U23 Việt Nam tại VCK U23 châu Á vừa qua.
Đội bóng của ông Gong Oh Kyun không tái lập được kỳ tích trước đó về mặt thành tích, nhưng vẫn được yêu vì cống hiến thì U19 Việt Nam cũng chẳng cần thiết từ bỏ lối chơi tấn công mà HLV Đinh Thế Nam đang truyền cho.
Nói đơn giản lại, U19 Việt Nam cứ phải là mình trước đã, còn kết quả thì từ từ tính sau.