Người dùng ngôn ngữ để khích bác, gợi lên lòng tham, sân, si của người khác. Tuy cười nói bóng bẩy nhưng bụng dạ xấu xa, cũng là ác nghiệp.

Vọng ngữ

Phật giáo vô cùng coi trọng sự thật và điều thật, nên nói dối là một trong những tội nghiệt nặng. Người lúc nào quen miệng nói dối thì sớm muộn cũng gặp nghiệp báo.

Nếu không thể giúp được gì cho người khác thì cũng đừng nên hại người. Những người này đôi khi nói dối cũng không phải để hại người mà nói dối cho vui, nhưng lại không biết rước họa vào thân.

Xảo ngữ

Người dùng ngôn ngữ để khích bác, gợi lên lòng tham, sân, si của người khác. Tuy cười nói bóng bẩy nhưng bụng dạ xấu xa, cũng là ác nghiệp. Vết thương mà chúng ta gây ra trên cơ thể người khác theo thời gian sẽ lành lại. Nhưng vết thương gây ra do xà khẩu thì chẳng biết khi nào mới có thể lành lại được.

2_QEJL

Không bịa chuyện, buôn chuyện

Việc của thiên hạ thì cứ thêm bớt cho hấp dẫn, mang đi rêu rao khắp nơi về người khác chính là nghiệp báo lớn nhất. Việc làm này không chỉ làm hại danh dự của người khác mà còn khiến bản thân mang danh “kẻ nhiều chuyện” khiến mọi người mất lòng tin, xa lánh.

1_228

Ba phải, nói hai lời

Nói hai lời là lúc nói thế này, lúc nói thế khác, châm ngòi ly gián, trước mặt người này nói A mà với người khác nói B để cả hai bên mâu thuẫn. Kiểu người này vô cùng nguy hiểm, dùng lời lẽ hại người là tạo nghiệp ác chứ không đơn thuần là nói sai sự thật.

Không chê bai người khác

Đừng bao giờ đánh giá về tính cách, công việc hay cuộc sống của một người khi bạn chưa hiểu rõ về người đó. Mỗi người có phẩm chất riêng, nên chưa đến lượt bạn phát xét ai cả. Đừng dùng thói xỉa xói để làm tổn thương đến người khác.