Trong danh sách 22 cái tên ấy, ngoại trừ Nguyễn Hải Huy thì các cầu thủ còn lại đều từng tham dự AFF Cup 2022 – giải đấu lớn gần nhất mà đội tuyển Việt Nam tranh tài. Đây là những người có thâm niên “ăn cơm tuyển”, từng kinh qua nhiều giải đấu từ cấp độ khu vực cho đến châu lục, là “những người muôn năm cũ” đã nếm trải không ít thất bại cay đắng nhưng cũng được hưởng biết bao trái ngọt tươi lành, đặc biệt dưới triều đại rực rỡ của huấn luyện viên Park Hang-seo.
Ở vị trí thủ môn, chúng ta vẫn thấy sự hiện diện của Đặng Văn Lâm hay Trần Nguyên Mạnh. Hàng phòng ngự với Quế Ngọc Hải, Đỗ Duy Mạnh, Đoàn Văn Hậu, Hồ Tấn Tài, Nguyễn Thành Chung,… được điền tên. Nơi khu vực giữa sân, không thể thiếu vắng Nguyễn Hoàng Đức hay Đỗ Hùng Dũng. Trên hàng tiền đạo, gương mặt cựu trào Nguyễn Văn Quyết góp mặt cùng hai người đàn em là Nguyễn Tiến Linh và Phạm Tuấn Hải.
Sau khi Park Hang-seo rời khỏi chiếc ghế huấn luyện viên đội tuyển Việt Nam, giới chuyên môn lẫn người hâm mộ bày tỏ mong muốn tột bậc về một cuộc cách mạng nhân sự và đổi mới lối chơi. Trước hết, chúng ta phải dành sự ngưỡng mộ và cảm ơn sâu sắc với di sản mà ông Park để lại, nhưng không thể phủ nhận rằng, sứ mệnh lịch sử của nhà cầm quân người Hàn đã hoàn tất. Bóng đá Việt Nam cần những bước tiến mới, một cuộc canh tân lớn lao hơn để hướng đến các mục tiêu tầm cỡ.
Tuy nhiên khi tân huấn luyện viên Troussier công bố danh sách 22 cầu thủ cho đợt tập trung tới đây, nhiều người tỏ vẻ chán chường bởi chẳng thấy nhân tố mới mẻ nào xuất hiện. Cần phải nhấn mạnh rằng, người Việt Nam vốn yêu bóng đá vào loại bậc nhất Đông Nam Á, và họ luôn đặt ra những thang đo kỳ vọng lớn lao, song đôi khi lại… phi thực tế.
Chúng ta phải dành sự cảm thông cho ông Troussier, bởi đừng quên, chiến lược gia kỳ cựu người Pháp chỉ vừa được bổ nhiệm và rất cần thời gian để thích ứng với vị trí mới. Vả lại, đợt tập trung này cũng chưa rơi vào trọng điểm hay thời gian chạy nước rút chuẩn bị cho các giải đấu lớn. Chưa kể việc V-League, giải đấu số 1 cấp câu lạc bộ trong nước, nền tảng và xương sống của nền bóng đá, hiện đang tạm ngưng dài ngày, vì lẽ đó ông Troussier cũng không có cơ hội đến sân theo dõi các trận đấu để tuyển lựa những nhân tố mới mẻ.
Philippe Troussier là một chiến lược gia lừng lẫy, từng dẫn dắt nhiều đội tuyển quốc gia đến sân khấu World Cup. Vì vậy, năng lực của ông thầy người Pháp là thứ không cần phải chứng minh. World Cup cũng là niềm khát khao và ao ước tột cùng của người Việt mà HLV Troussier được kỳ vọng sẽ giúp chúng ta hiện thực hóa giấc mơ.
Ông Troussier hẳn có những con tính của riêng mình, và chúng ta cứ chờ đợi vào một cuộc cách mạng về nhân sự lẫn lối chơi trong tương lai. Suy cho cùng, muốn nhanh thì cũng phải… từ từ!
(Bạn đọc: Khải My)