Là vua phá lưới Nigeria năm 18 tuổi và vua phá lưới V-League 2012, Timothy Anjembe có hơn nửa thập niên ở Việt Nam và ghi dấu ấn như là một trong những ngoại binh tài năng nhất từng chơi tại V-League.
Chia sẻ với Zing trong những ngày V-League 2022 tạm dừng, Timothy kể về những kỷ niệm với Công Vinh, Thành Lương, CLB Thanh Hóa và quan điểm về sự tiến bộ của tuyển Việt Nam.
Vua phá lưới ở Nigeria và V-League
* Anh là vua phá lưới giải Nigeria năm 18 tuổi (2005). Sao anh không ở lại quê nhà, chờ cơ hội lên tuyển Nigeria mà lại chuyển tới Việt Nam?
– Tôi đến Việt Nam đơn giản chỉ vì tiền. Bạn bè đều bảo tới Việt Nam có thể kiếm rất nhiều tiền. Ở Nigeria, nếu bạn thi đấu ở giải vô địch quốc gia, kể cả hay đến đâu cũng không có nhiều cơ hội được gọi lên tuyển quốc gia. Đến Việt Nam, tôi có thể lỡ cơ hội trở thành cầu thủ hay nhất ở Nigeria và lên tuyển, nhưng bù lại là tôi kiếm được nhiều tiền. Các CLB ở đó trả lương cao hơn ở quê tôi.
* Nhiều tiền? Cụ thể là bao nhiêu?
– Khi đến Đồng Tháp, tôi được trả 4.000 USD/tháng. Sau vài trận tôi chơi hay quá, họ thấy vui và tăng lương lên 4.500 USD/tháng. Khi sang CLB Hòa Phát Hà Nội, tôi được trả 10.000 USD/tháng. Đó là số tiền rất lớn.
Tuy nhiên, khi chuyển sang chơi cho CLB Ninh Bình, tôi chỉ nhận được 6.000 USD/tháng vì họ không giàu như những CLB kia. Ở HAGL, tôi cũng nhận con số như vậy.
* Sự việc nổi tiếng của anh là mâu thuẫn với nhóm cầu thủ tại CLB Hà Nội ACB. Anh có thể chia sẻ kỷ niệm đó?
– Chuyện như thế này. Cầu thủ nào cũng muốn trở nên nổi tiếng. Tôi là cầu thủ ngoại cũng vậy. Tuy nhiên, khi đến V-League, tôi chưa hiểu biết nhiều về văn hóa Việt Nam. Công Vinh và Thành Lương là những tuyển thủ quốc gia, họ cũng muốn ghi nhiều bàn ở V-League để làm nên tên tuổi của mình. Họ là những người có tiếng nói ở đội tuyển Việt Nam.
Mọi thứ có thể đã dễ dàng hơn nhiều, nhưng vấn đề là họ không mở lời với tôi.
Họ muốn tôi phải nhượng bộ, nhưng lại chẳng nói gì. Họ muốn tôi chia sẻ vài thứ quyền lợi trên sân như đá phạt, phạt đền. Tôi đã chơi cho CLB Hà Nội ACB 2 năm rồi Công Vinh mới đến. Thế mà anh ta đòi tôi nhường những quả đá phạt, nhất là phạt đền. Anh ta muốn ghi nhiều bàn, nhưng tôi đã nói không, tôi cũng cần ghi bàn chứ.
Nhưng rồi sự gắn kết vì mục tiêu chung của bóng đá giúp mọi thứ trôi qua dễ dàng hơn. Tôi và Công Vinh, Thành Lương có chút trục trặc ban đầu, nhưng sau đó trở thành bạn tốt, chúng tôi hiểu nhau hơn và thậm chí đi cà phê và ăn tối với nhau. Sau một số buổi tập, Vinh thường bảo: “Timothy này, cùng đi cà phê”.
* Sau này, anh tới HAGL và có mùa V-League tốt nhất với 18 bàn. Vì sao anh ra đi ngay sau đó?
– Đơn giản vì CLB Thanh Hóa trả nhiều tiền hơn. Tôi chỉ ký một năm với HAGL nên khi hết hợp đồng, tôi được Thanh Hóa ngỏ lời và tôi đi luôn. Khi rời HAGL, tôi chẳng có khúc mắc hay vấn đề gì hết.
* Quãng thời gian tiếp theo ở Thanh Hóa thì sao? Tôi nhớ anh không ghi nhiều bàn và đã tăng cân?
– Tôi hoàn toàn ý thức được việc ăn uống và tập luyện, nhưng không hiểu tại sao hồi đó tôi béo thế. Tôi nghĩ không phải do tôi lười tập mà béo.
Chuyện là hồi đó HLV Vũ Quang Bảo khắt khe, ông yêu cầu mọi người tập nặng kinh khủng. Thời tiết ở Thanh Hóa khi đó lại nóng đỉnh điểm, có lúc tôi cảm thấy còn đáng sợ hơn cái nóng của Đồng Tháp. Thế là cứ mỗi lần tập nặng về, tôi đóng cửa phòng và bật điều hòa đi ngủ. Tôi đã ngủ rất nhiều vì mệt. Thật khó tin khi đây cũng là bí ẩn trong sự nghiệp mà tôi không thể giải thích nổi.
* Tăng cân là lý do anh bị Thanh Hóa kết thúc hợp đồng sau 2 trận?
– Họ đã hủy hợp đồng với tôi hơi sớm, chỉ sau có 2 trận. Họ khiến tôi trở nên chán nản, chẳng buồn đá bóng. Tinh thần và phong độ tôi đi xuống rất nhanh.
* Sao anh không tìm đội bóng khác ở V-League để tiếp tục?
– Tôi chán đá bóng và muốn đi học. Tôi quay về học lịch sử ở Đại học Benue tại quê nhà. Đến nay tôi học sắp xong rồi. Từ ngày giải nghệ, tôi đi học và đọc sách rất nhiều. Tôi không uống bia rượu, cũng không ra ngoài chơi bời.
Giải nghệ và mơ ước làm tổng thống
* Nigeria có đội tuyển nhiều lần dự World Cup. Giải quốc gia Nigeria hẳn phải chất lượng?
– V-League tốt hơn giải VĐQG quê tôi nhiều ở vài khía cạnh. Nhưng tôi không muốn nói nhiều vì là người Nigeria. Về cơ bản, sân bãi, điều kiện ở Việt Nam nói chung rất tốt. Trình độ các CLB Việt Nam thì tôi không muốn so sánh, nhưng hiểu đơn giản là đá bóng ở Việt Nam được trả lương cao hơn ở quê tôi.
* V-League và tuyển Việt Nam ngày nay có gì khác thời anh còn chơi bóng, hơn chục năm trước không?
– Thời gian qua, tôi vẫn theo dõi tin tức về bóng đá Việt Nam. Có vẻ như mọi thứ đều tốt hơn so với thời tôi còn thi đấu, nhất là chuyện trọng tài. Bây giờ các đội khách chiến thắng nhiều hơn chứ ngày xưa họ luôn bị trọng tài làm khó.
Đội tuyển Việt Nam giờ cũng tốt hơn trước, không còn những cầu thủ tự cao tự đại, nhiều cầu thủ trẻ và khao khát hơn. Sự tiến bộ đó được thể hiện bằng thành tích khi tuyển Việt Nam vượt qua Thái Lan hay đánh bại tuyển Trung Quốc ở vòng loại World Cup. Việc tuyển Việt Nam dẫn đầu Đông Nam Á không có gì lạ.
* Đâu là kỷ niệm đẹp nhất và tệ nhất với anh ở Việt Nam?
– Khoảnh khắc đẹp nhất là khi tôi được CLB Đồng Tháp ký hợp đồng và ra sân chơi trận đầu tiên. Tôi ghi 3 bàn vào lưới HAGL. Trước khi chơi cho Đồng Tháp, không đội nào ở V-League trao cho tôi cơ hội cả, dù đã thử việc nhiều lần.
Ký ức tệ nhất là ngày CLB Thanh Hóa hủy hợp đồng với tôi. Sau này, tôi đã kiện đội Thanh Hóa lên FIFA.
* Tôi nghe nói nhiều cầu thủ ngoại phải trả tiền cho HLV, ông chủ CLB để được thi đấu. Anh có phải làm vậy không?
– Cầu thủ Việt có thể, nhưng tôi chẳng bao giờ phải đưa đồng nào cho các HLV, kể cả trong toàn bộ sự nghiệp. Tôi nghĩ chỉ có cầu thủ không đủ tốt mới làm thế thôi. Tất nhiên ở Việt Nam không có HLV nào có ý xin tôi tiền cả. Họ thậm chí phải cho tôi thêm tiền vì đã làm họ tự hào ấy chứ.
* Thế còn chuyện nhập tịch Việt Nam thì sao? Tôi biết anh đã nhận được nhiều đề nghị?
– Bầu Kiên từng bảo tôi nhập tịch để thi đấu với tư cách nội binh, nhưng không thành công vì ông ấy vướng vào vòng lao lý. Nhưng cũng tốt vì nếu có 2 quốc tịch, tôi không thể tiếp tục giấc mơ trở thành tổng thống Nigeria.
* Anh vừa nói tổng thống?
– Một ngày nào đó tôi sẽ trở thành tổng thống. Tôi muốn vậy vì muốn mang lại hạnh phúc cho người dân, giúp đỡ mọi người ở Nigeria. Tôi học đại học bằng tiền kiếm được từ việc đá bóng ở Việt Nam. Tiền đó tôi cũng dành để giúp đỡ gia đình và đầu tư nữa. Tôi có nhiều bất động sản và có nhà máy nước đóng chai ở quê nhà. Tôi giàu có là nhờ chơi bóng ở V-League.
* Nhắc tới đây mới nhớ, tôi thấy trang cá nhân của anh thường chia sẻ những quan điểm về chính trị, kinh tế.
– Đúng vậy, tôi vẫn học và chờ thời điểm thích hợp để tranh cử tổng thống trong tương lai gần. Tôi hiện là chính trị gia đầy khát vọng.
* Cảm ơn anh. Chúc anh thành công với dự định của mình.