Nữ diễn viên cũng lên tiếng nhẹ nhàng khi được hỏi chuyện giành quyền nuôi con, từ đó cho thấy mối quan hệ với chồng cũ đã tốt hơn.
Mới đây, trên trang cá nhân của mình, Nhật Kim Anh đã chia sẻ đầy xúc động về việc bản thân vượt đường dài và vấn nạn kẹt xe ngày lễ để có thể gặp được con trai cưng. Cô viết: “Ngồi xe 7 tiếng rưỡi từ Sài Gòn xuống Cần Thơ chỉ là để nhìn anh ấy thôi! 30/4/2022 kẹt xe đáng nhớ!”.
Đi kèm là hình ảnh Nhật Kim Anh đang ngồi chơi cùng bé Tin. Hai mẹ con hiện vẫn ở xa nhau nên cô phải sắp xếp công việc thời gian để có thể về vui vầy bên con trai trong những ngày đặc biệt, nhất là tình trạng kẹt xe quá khủng khiếp.
Dưới phần bình luận, nhiều bạn bè bày tỏ sự yêu thương đối với hai mẹ con Nhật Kim Anh. Một số khán giả bày tỏ sự tò mò về chuyện nữ diễn viên đã giành được quyền nuôi con hay chưa? Co không ngại ngần bày tỏ quan điểm rất nhân văn và tử tế của mình: “Ai nuôi cũng được miễn Bửu Long tốt thôi! Kim Anh đã nói tùy duyên trong clip mừng sinh nhật của Tin rồi nè!”.
Năm ngoái, Nhật Kim Anh vui mừng khi được tòa thông báo thắng kiện, hiển nhiên được chăm sóc bé Bửu Long. Nhật Kim Anh cho biết: “Cuối tháng 3, tòa án xử tôi thắng kiện. Nhưng phía chồng cũ không chịu giao con nên phải áp dụng luật cưỡng chế. Mọi việc còn chưa xong thì dịch bệnh bùng phát trở lại. Việc chăm con lúc này do gia đình nội lo nên tôi cũng lực bất tòng tâm”.
Thời gian vừa qua, bé Bửu Long vẫn đang ở cùng với ông bà nội và ba ở Cần Thơ. Dù Nhật Kim Anh thắng kiện nhưng cô chưa được 1 ngày đưa bé lên Sài Gòn để chăm sóc. Phía anh Bửu Lộc muốn con trai tiếp tục sống và học hành ở Cần Thơ, nhưng Nhật Kim Anh đợi được nghe mong muốn từ con trai mới đưa ra quyết định cuối cùng.
“Bé Tin – con trai tôi gần tròn 7 tuổi. Chỉ trừ một – hai năm đầu bé sống gần tôi thì thời gian còn lại cả hai mẹ con không có dịp gần nhau. Ban đầu chúng tôi có sự xa cách, Tin luôn đẩy ra mỗi lần tôi ôm bé vào lòng. Khi tôi gọi video, con cũng không chịu nghe hoặc bỏ điện thoại sang một góc. Quãng thời gian đó tôi khổ tâm kinh khủng.
Thế nhưng giờ tiếp xúc nhiều, bé quấn tôi hơn. Một lần tôi bận việc, bé mếu máo nói: “Mẹ ơi, mẹ nói chuyện với con thêm chút nữa đi. Tin nhớ mẹ lắm”. Bấy nhiêu đó khiến tôi cảm thấy an ủi. Dù không gần mẹ, bé vẫn hiểu và dành tình cảm cho tôi.
Quãng đường từ TP.HCM về Cần Thơ vài trăm cây số, tôi không thể ngày nào cũng đi được. Tôi luôn tranh thủ thời gian cuối tuần để chạy về thăm và chơi với bé. Cách một – hai tuần tôi gửi quà bánh và đồ chơi con thích”, cô tâm sự.