Anh hạnh phúc khi được làm cha nhưng một phần cũng nghẹn ngào vì chứng kiến vợ mệt mỏi khi mang thai.
Ở tuổi 38, Quý Bình hạnh phúc khi có tổ ấm viên mãn cũng như lần đầu được bế trên tay đứa con đầu lòng. Quý Bình luôn cho thấy mình là một người chồng, người cha hết sức tâm lý. Cia sẻ với Saostar, diễn viên Bao Giờ Có Yêu Nhau kể mỗi lần khi vào với vợ con, anh luôn nắm tay, ôm vợ rồi sau đó mới tới con. Nam diễn viên tin rằng hành động đó của mình có thể giúp người phụ nữ sau sinh có cảm giác được quan tâm, bớt tự ti, mặc cảm.
Anh tiết lộ khi vợ mang thai, anh luôn sắp xếp công việc để chăm sóc cho doanh nhân Ngọc Tiền, đưa cô đi mua sắm quần áo, tã, nôi… Từ một người chỉ biết đứng diễn trước ống kính, sao nam này còn tự tay chuẩn bị mọi thứ cho việc sinh nở của vợ. Quý Bình thậm chí còn thương vợ đến mức nghén thay. Sau khi trải qua những điều đó, nam diễn viên cho rằng nếu có thể anh còn ước mình mang thai thay cho vợ.
“Tôi nghén thay vợ. Dân gian bảo là trong thời kì mới mang thai, vợ bước qua người chồng thì mới có hiện tượng này. Tuy nhiên, suốt 5 tháng đầu thai kì tôi và vợ không được gặp nhau. Do vậy tôi nghĩ việc nghén thay là do tình cảm có sự liên kết mạnh giữa vợ chồng với nhau.
Cô ấy khá thắc mắc, vì mang thai 2 bé trước cô ấy nghén rất nhiều, mụn nổi đầy người nhưng lần này thì không. Khi ấy Tôi mọc mụn khắp người như một con cóc và nghén suốt ngày. 4 tháng đầu tôi lên 10 kg, rất thèm những món chua và có thể ngủ bất kì lúc nào. Lúc đó, tuy mệt nhưng tôi không nói cho cô ấy biết vì sợ cô ấy lo.
Trải qua những điều đó, tôi rất khâm phục phụ nữ. Tôi nghĩ mẹ tôi đã sinh tận 9 đứa con, cứ mỗi người lại nghén như vậy thì đã như thế nào. Rồi tôi nghĩ nếu cô ấy nghén hết sẽ như thế nào, tôi chỉ nghén hộ thôi chứ không mang nặng mà đã mệt như vậy thì những người phụ nữ sẽ cực tới như thế nào. Phụ nữ thật sự rất vĩ đại khi vượt qua giai đoạn mang thai. Để có một đứa con người phụ nữ phải gánh chịu rất nhiều, nếu có thể mang thai thay phụ nữ thì cũng nên làm.
Mấy tháng tôi nghén thay, nhưng khi gặp nhau, nhìn cô ấy vác bụng bầu di chuyển nặng nề, làm mọi việc đều khó khiến tôi thương đứt ruột. Vì mình, vì con mình mà cô ấy chấp nhận vậy. Thực sự, tôi nghĩ một người phụ nữ phải rất yêu thương thì mới đủ can đảm để chấp nhận và hy sinh để sinh con cho một người đàn ông.
Theo dự sinh là còn 10 ngày nữ cô ấy mới sinh. Hôm ấy, tôi tranh thủ về thăm ba mẹ. Kế hoạch là sáng hôm sau sẽ đưa cô ấy đi khám lần nữa để chờ ngày sinh.
Tối hôm đó, tôi không hề ngủ được. 4 giờ sáng, cô ấy gọi điện báo có dấu hiệu chuyển dạ phải vào bệnh viện. Tôi tức tốc chạy đến bên vợ. May mắn tôi đến kịp, hai vợ chồng nắm tay nhau thì nước mắt tuôn trào. Khi ấy tôi chỉ biết nói với cô ấy: “Anh đến kịp rồi, mẹ cố lên, có ba ở đây mẹ yên tâm”.
Nếu lúc đó, tôi không đến kịp trước khi cô ấy vào phòng mổ thì tôi sẽ cảm thấy bản thân rất tệ. Tôi rất hạnh phúc khi trời thương cho tôi đến kịp trước khi cô ấy vào phòng mổ.
Khoảng 30 phút thì con chào đời, nhưng 30 phút đó thời gian với tôi trôi rất chậm. Bác sĩ bế bé ra, tôi nhìn con mà ngỡ ngàng phải hỏi lại chị tôi: “Vậy là em có con rồi hả chị?”. Khi bác sĩ cho da kề da với con, tim tôi đập liên hồi. Bé cựa quậy là tôi cứ lo con đau hay khó chịu. Bác sĩ thông báo bé khỏe, sức khỏe mẹ tốt thì tôi thật sự vỡ oà cảm xúc”, anh chia sẻ.