Từ rất lâu, HLV Park Hang-seo đã tạo cho khán giả Việt Nam một cảm giác thận trọng mang hơi hướm lối mòn. Nhưng trước Malaysia, ông thầy người Hàn Quốc đã tiếp cận trận đấu theo cách thức cởi mở chưa từng thấy.
Khi ngọc qua mài giũa
Người Mã đang có những thành quả ấn tượng dưới bàn tay HLV Kim Pan-gon với hai trận toàn thắng tại bảng B, thể hiện sức tấn công đa dạng và năng lực ghi bàn đáng nể. Tuy nhiên, tuyển Việt Nam xuất trận với chỉ một tiền vệ trụ thực sự là Đỗ Hùng Dũng còn Nguyễn Hoàng Đức, Phan Văn Đức, Nguyễn Văn Toàn đều có xu hướng dâng cao tìm tiếng nói chung với tiền đạo cắm Nguyễn Tiến Linh. Hai cầu thủ chạy biên là Hồ Tấn Tài, Đoàn Văn Hậu cũng chủ yếu chơi ở phần sân đối thủ.
Cách bố trí này khiến thầy Park có nhiều nhân sự phát triển bóng và các cầu thủ tự tin ban bật ít chạm ngay cả khi mặt sân không lý tưởng. Nhưng khi chống phản công, tuyến giữa của chúng ta có phần mỏng manh so với những cầu thủ nhập tịch lực lưỡng bên phía Malaysia như Lee Tuck, Darren Lok hay Stuart Wilkin. Đội khách về cơ bản vẫn kiểm soát tốt lối chơi nhờ khả năng pressing toàn sân cho đến khi Tiến Linh ghi bàn mở tỷ số từ chấm phạt góc.
Đó là một pha bóng hoàn hảo từ đường kiến tạo của Hùng Dũng cho đến pha bật cao đánh đầu đập đất của Tiến Linh. Hàng thủ Malaysia đông người nhưng không có ai đủ mạnh mẽ can thiệp vào cao điểm của tiền đạo Bình Dương. Họ còn bị phân tâm bởi những cầu thủ khác cũng có chiều cao lý tưởng như Đỗ Duy Mạnh, Nguyễn Thành Chung, Nguyễn Hoàng Đức…
Chúng ta chưa thể khẳng định ghi bàn theo cách đó là sở trường nhưng rõ ràng, những cuộc trui rèn ở trình độ hàng đầu châu lục đã giúp cầu thủ Việt Nam tự tin thực hiện những tình huống không chiến, xưa nay vốn là thứ nằm ngoài toan tính của ban huấn luyện. Nó đích thực là một thứ vũ khí mới và quý giá, có thể tạo khác biệt trong một thế trận cân bằng.
Chiếm lợi thế đã khó, bảo toàn lợi thế trong hoàn cảnh thiếu người còn khó gấp bội phần. Tuyển Việt Nam đã trụ vững qua khoảng thời gian “hiểm nghèo” nhất cuối hiệp một khi Malaysia gia tăng sức ép khủng khiếp để tìm bàn gỡ.
HLV Park Hang-seo sẽ phải cảm ơn Đặng Văn Lâm với hai pha cứu thua mười mươi trước mũi giày Mukhairi nhưng các cầu thủ Việt Nam cũng phải kính nể ông thầy của họ đã có những điều chỉnh kịp thời để vá các lỗ hổng.
Hãy nhìn cách Thành Chung gọi Văn Hậu lùi về. Hãy nhìn cách Quế Ngọc Hải kéo Hoàng Đức đá xích lại gần Hùng Dũng. Chúng ta đã tạo ra một bức tường đánh chặn từ trung tuyến và ngăn đối thủ xuống biên với thế trận phòng ngự 5+2 di chuyển miệt mài để giữ cự ly. Tuyển Việt Nam đã thể hiện một phiên bản cần cù, mô phỏng lối chơi đầy hiệu quả của Croatia tại World Cup vừa qua.
Nói cho cùng, Malaysia dồn ép chúng ta nghẹt thở nhưng chúng ta cũng không bối rối đến độ hụt hơi. Những gương mặt trên sân đã có hai năm liên tục nếm trải sức công phá còn khốc liệt hơn từ Saudi Arabia, Nhật Bản… nên sau giờ giải lao, sự điềm tĩnh cũng trở lại.
Dĩ nhiên, tuyển Việt Nam sẽ không dễ dàng có được chiến thắng đậm đà nếu không xuất hiện quả 11 m hoàn toàn đột ngột. Những gì diễn ra sau bàn nhân đôi cách biệt của Quế Ngọc Hải chỉ là hệ quả tất yếu của một thế trận bất ngờ trở nên nhẹ nhõm.
Rất lâu sau này, người ta sẽ còn phải nói về pha phối hợp nghệ thuật giữa Quang Hải và Hoàng Đức để mang về bàn thắng thứ 3. Đấy là một viên ngọc đích thực, viên ngọc của sự thăng hoa mà khán giả Mỹ Đình hiếm khi được chiêm ngưỡng. Đấy cũng là món quà dành tặng những người hâm mộ đã phải thót tim trong hơn 10 phút cuối hiệp một khi Văn Toàn bị đuổi khỏi sân.
Những hạt sạn trong chiến quả
Để nói về chiếc thẻ đỏ của Văn Toàn, thật khó có từ nào xác đáng hơn là “tai nạn”. Toàn không ác ý, đơn giản chỉ là anh quá xốc vác với vai trò “quấy rối” mà thôi.
Sự có mặt của Văn Toàn trong đội hình xuất phát vốn dĩ là một ngạc nhiên nho nhỏ. Cầu thủ HAGL từng khiến hậu vệ Malaysia “mắc lỡm” để mang về một quả penalty và thầy Park cũng muốn dùng tốc độ, sự lắt léo của Văn Toàn để phá sức, phá sự tập trung của đối phương trước khi ông có những thay thế ở hiệp hai. Tiếc rằng sự nhiệt tình thái quá đã khiến Toàn phải rời sân sớm để lại cho đồng đội gánh nặng nghìn cân.
Sẽ là hơi nghiệt ngã nhưng sai lầm này có thể khiến cơ hội của Văn Toàn trên tuyển nhỏ hơn chút nữa, cũng giống như vai trò các cầu thủ HAGL ngày càng mờ nhạt trong hệ thống chiến thuật của HLV Park Hang-seo.
Không bị trừng phạt như Văn Toàn nhưng cái cách mà Đoàn Văn Hậu chơi bóng cũng để lại cảm giác thật bấp bênh. Với Văn Hậu, chuyên môn thì không cần bàn cãi nhưng thái độ là một vấn đề. Anh chơi tinh quái so với tuổi, anh biết cách gây ức chế cho đối thủ nhưng chính bản thân anh cũng rất dễ bị dính thẻ, dính phạt đền.
Chúng ta chưa biết điều gì sẽ xảy ra nếu trọng tài Ryuji Sato bắt lỗi Văn Hậu sau cái huých vai đầy tiểu xảo vào ngực cầu thủ Malaysia khi anh che bóng không đủ kín trước mặt Văn Lâm. Ngay cả trong tình huống mà tuyển Việt Nam được hưởng 11 m, Văn Hậu cũng đã có pha vào bóng quá mức quyết liệt với Azam Azmi, người sau đó bị truất quyền thi đấu vì trả đũa.
AFF Cup là giải đấu không VAR, thậm chí một số lỗi được bỏ qua. Nhưng những động tác thừa đó sẽ phản tác dụng với chính chủ nhân của nó nếu ra môi trường khác. Đỗ Duy Mạnh, Quế Ngọc Hải ở vòng loại World Cup 2022 chắc chắn hiểu đắng cay này hơn ai hết.
Và cuối cùng, 3-0 là một tỷ số đủ hài lòng nhưng không có nghĩa chúng ta được phép phung phí những cơ hội trước khung thành rộng mở như của Hùng Dũng, Văn Đức… Văn Lâm sau những phút cực kỳ xuất sắc cũng đã có liên tiếp hai pha bóng thiếu tập trung có thể gây nguy hiểm cho cầu môn.
Tuyển Việt Nam đang có lợi thế rất lớn ở bảng của mình. Nhưng đòi lại chức vô địch là một thử thách khác hoàn toàn. Thầy Park hẳn là vẫn nhớ niềm đau trước Thái Lan ở giải đấu 2020, một thất bại thực ra có căn nguyên từ những lơi lỏng ngay vòng bảng.