Vài tuần nữa, một trong những người bị cổ động viên Manchester United ghét nhất thập niên qua sẽ kết thúc vai trò tại sân Old Trafford. Kể từ khi Ngoại hạng Anh ra đời, không có lãnh đạo CLB nào gây ra nhiều tranh cãi như Woodward.
MU và bước lùi trên sân cỏ
Kể từ khi Sir Alex Ferguson giải nghệ, Woodward là nhân vật quyền lực nhất tại sân Old Trafford, chỉ sau nhà Glazer. Hơn 8 năm nắm quyền ở MU, người đàn ông có hai bằng vật lý và kế toán đưa ra nhiều quyết định gây tranh cãi cho sự phát triển của đội bóng.
Người ta có thể dễ dàng đưa ra kết luận rằng về mặt thành tích trên sân cỏ, Man United tụt lùi so với chính họ kể từ năm 2013. Với vai trò Phó giám đốc điều hành CLB, Woodward đưa ra phần lớn các quyết định quan trọng cho “Quỷ đỏ” về mặt chuyên môn lẫn kinh tế.
Ông quyết định các hợp đồng tài trợ, chiêu mộ cầu thủ hay thuê mướn và sa thải các HLV. Khi Manchester United thua Olympiakos 0-2 ở trận lượt đi vòng 16 đội Champions League 2013/14, Woodward gây chú ý khi lấy điện thoại chụp bảng tỷ số và cam đoan mình sẽ không bao giờ để mọi thứ với CLB tệ hơn.
Đúng là Woodward và các ông chủ người Mỹ thực hiện lời hứa của họ sau trận thua Olympiakos năm đó. HLV trưởng MU mùa 2013/14, David Moyes bị sa thải không lâu sau khi Woodward chụp bức ảnh để đời nói trên.
Nối tiếp chiến lược gia người Scotland, Louis van Gaal, Jose Mourinho và Ole Solskjaer trở thành những HLV tiếp theo bị Woodward sa thải. Không thể nói Woodward không hiểu tình hình ở MU. Ông nghỉ việc ở ngân hàng JP Morgan để bắt đầu tư vấn cho nhà Glazer mua lại CLB thành Manchester từ năm 2003.
Năm 2007, Woodward phụ trách các hợp đồng thương mại của đội bóng. 6 năm sau, người đàn ông sinh năm 1971 vươn lên đỉnh cao quyền lực khi trở thành Phó giám đốc điều hành của CLB, vị trí quan trọng chỉ sau nhà Glazer.
Tuy nhiên, đội ngũ lãnh đạo Man United, dưới sự dẫn dắt của Woodward, phơi bày sự thiếu chuyên môn về bóng đá một cách rõ ràng trong 8 năm qua. Chính Woodward mời David Moyes, Van Gaal, Mourinho hay Solskjaer về, để rồi ông phải hối hận về việc sa thải họ sai thời điểm.
MU dường như sa thải David Moyes và Van Gaal quá sớm, trong khi lại chia tay Mourinho hay Solskjaer quá trễ. Mọi thứ ở Old Trafford 8 năm qua cứ như mớ hỗn độn không hồi kết. Những HLV mới đến rồi đi, kéo theo sự thay đổi liên tục về chiến lược chuyển nhượng.
Cho đến thời điểm sắp rời ghế lãnh đạo Man United, Woodward vẫn bị các cổ động viên chỉ trích về để lại một đội bóng mất cân bằng ở các tuyến. Rangnick là HLV cuối cùng mà Woodward lựa chọn cho MU.
Thậm chí, những tín hiệu tốt đẹp ban đầu khi Ralf Rangnick có mặt cũng đang dần mất đi. Chiến lược gia người Đức phải đối phó với hàng loạt vấn đề nội bộ cũng như trên sân của Man United.
Những nghi ngờ về tài năng của Rangnick trên vai trò HLV xuất hiện. Thuyền trưởng hiện tại của “Quỷ đỏ” dường như chỉ phù hợp với MU ở vai trò Giám đốc Phát triển bóng đá.
Chương mới cho “Quỷ đỏ”
Nếu Rangnick đến Old Trafford sớm hơn và trong vai trò khác, mọi chuyện với MU có thể thay đổi. Tuy nhiên, vai trò Giám đốc Phát triển bóng đá (hay Giám đốc Kỹ thuật) của Rangnick sẽ va chạm trực tiếp với quyền lực của Woodward.
Khi Woodward chính thức rời ghế điều hành MU vào ngày 1/2, Rangnick có thể lấp phần nào khoảng trống quyền lực mà cựu kế toán viên người Anh để lại. Đó có thể là lý do Rangnick chấp nhận làm HLV tạm quyền của “Quỷ đỏ” cho đến khi mùa giải năm nay kết thúc.
Chính chiến lược gia 63 tuổi tiết lộ ông từng từ chối lời đề nghị làm HLV tạm quyền của Chelsea vào năm ngoái. Nếu Mauricio Pochettino hay Erik ten Hag cập bến Old Trafford vào hè này, Rangnick sẽ bước lên vị trí lãnh đạo của đội bóng thành Manchester thay cho Woodward, tất nhiên chủ yếu ở khía cạnh chuyên môn.
Richard Arnold, người thay thế Woodward ở chiếc ghế Phó giám dốc điều hành MU, được kỳ vọng mang lại luồng gió mới cho đội bóng. Khác với Woodward, Arnold được nhiều cổ động viên MU ủng hộ vì sự thân thiện với đám đông.
Với người hâm mộ MU, những thay đổi ở thượng tầng chỉ có ý nghĩa khi đội bóng chơi khởi sắc hơn trên sân cỏ. Woodward có thể thành công trong việc giúp túi tiền của nhà Glazer đầy lên, nhưng với CĐV “Quỷ đỏ”, cựu nhân viên ngân hàng là một người thất bại và xứng đáng bị căm ghét.
Arnold hay chính Rangnick phải rút ra bài học kinh nghiệm từ Woodward. Tuy nhiên, liệu nhà Glazer có tạo điều kiện để những lãnh đạo mới của Manchester United tránh đi vào vết xe đổ đó? Các ông chủ đội bóng có sẵn sàng ưu tiên thành tích sân cỏ hơn là các bản báo cáo đẹp về tài chính?
Đó là một câu hỏi không dễ trả lời.