Karim Benzema, Paul Pogba, N’Golo Kante và Presnel Kimpembe đều vắng mặt ở kỳ World Cup năm nay do dính chấn thương. Tuy nhiên, “Les Bleus” không bị ảnh hưởng nhiều. Thậm chí, HLV Didier Deschamps còn mạnh dạn thay đổi hệ thống với sơ đồ 4-2-3-1.
Pháp bố trí Olivier Giroud đá cao nhất. Dù anh không chói sáng như Benzema nhưng cung cấp điểm tựa để giải phóng Kylian Mbappe. Aurelien Tchouameni thay Kante, tinh tế hơn dù không có nguồn năng lượng hay khả năng thu hồi bóng như của tiền vệ Chelsea.
Dayot Upamecano trám vào hàng thủ với những đặc điểm giống Kimpembe, vừa mạnh mẽ vừa giỏi tranh chấp tay đôi.
Cách thức hoạt động
Pháp không thích cầm bóng, nhưng không như phiên bản nâng Cúp năm 2018, đội tuyển hiện tại có nền tảng tốt hơn và trau chuốt hơn. Có 3 điểm quan trọng trong cách vận hành lối chơi của nhà đương kim vô địch.
Trong các pha tấn công, họ tận dụng toàn bộ chiều rộng của sân và tìm cách đưa bóng đến các vị trí bám biên. Ở đây là Ousmane Dembele và Kylian Mbappe để từ đó triển khai các phương án tiếp cận khung thành. Tốc độ và kỹ thuật của bộ đôi này là vũ khí rất lợi hại. Pháp có xu hướng tấn công bên cánh này để kết thúc bên cánh còn lại.
Khi ấy, khả năng xuất hiện tình huống một đối một hoặc hai đối một là rất lớn bởi hậu vệ đối thủ có xu hướng bị hút vào việc phòng ngự ở cánh mà tuyển Pháp khởi đầu pha tấn công.
Điểm mạnh nhất của Pháp là khả năng chuyển đổi trạng thái. Sau khi giành lại quyền kiểm soát, họ luân chuyển bóng nhanh lên phía trên chỉ với một vài đường chuyền tới vị trí có thể ghi bàn. Lúc này, hàng thủ đối phương gần như mở toang do đang mải tham gia tấn công. Đó là lý do họ để Mbappe chơi tự do, thoát ly khỏi vai trò phòng ngự đồng thời tăng nhiệm vụ hỗ trợ hàng thủ lên gấp đôi cho Giroud và Griezmann.
Để ngăn chặn, Argentina cần cắt đứt đường chuyền với một pha phạm lỗi chiến thuật. Hoặc khi tấn công là phải ghi bàn cho bằng được để tránh nhận đòn hồi mã thương. Một phương án khác là luôn có người dõi theo bước chạy của Mbappe, bố trí thêm một tiền vệ hoặc một trung vệ để xây dựng hàng thủ 5 người.
Vấn đề thứ ba là khả năng không chiến. Argentina gặp khó khăn trước Hà Lan sau khi Wout Weghorst vào sân. Tuyển Pháp có một chuyên gia không chiến là Giroud và họ cũng sẵn sàng thực hiện nhiều quả tạt vào vùng cấm khi có cơ hội bởi cách chơi của họ là ưu tiên tấn công từ hai cánh.
Ở những pha bóng cố định, “Les Bleus” sở hữu nhiều cầu thủ to cao để át vía đối thủ như Adrien Rabiot (1,88 m), Tchouameni (1,87 m), Raphael Varane (1,91 m) hay Upamecano (1,87 m).
Mbappe chắc chắn là ngôi sao số một của Pháp nhưng Griezmann mới là cầu thủ quan trọng nhất. Chơi ở vị trí tiền vệ tấn công, chân sút 31 tuổi đóng góp nhiều vào cách Pháp phòng ngự khi không có bóng. Anh chủ động kèm người và pressing gây sức ép. Anh cùng với Giroud là lớp phòng ngự đầu tiên của Pháp.
Dù vậy, Griezmann nguy hiểm ở chỗ anh không đánh mất những gì tinh túy nhất khi xét tới phương diện tấn công. Griezmann điều tiết, xâm nhập vùng cấm và tung ra những đường chuyền chết người.
Griezmann có sự tự do, khó nắm bắt. Griezmann trên đất Qatar là phiên bản hay nhất. Anh tạo ra 21 cơ hội cho đồng đội, nhiều hơn bất kỳ cầu thủ nào khác từ đầu giải.
Điểm yếu của nhà vô địch
Dù cá nhân có xuất sắc đến đâu thì tập thể nào cũng có điểm yếu. Đôi khi thật khó để nhận ra, nhưng nó luôn tồn tại. Ở khu vực mà Mbappe án ngữ, cánh trái, là nơi tấn công mạnh nhất, nhưng lại trở thành mắt xích yếu nhất trong khâu phòng ngự. HLV Deschamps biết rõ và cố gắng khỏa lấp bằng một tiền vệ hỗ trợ Theo Hernandez.
“Nếu bạn nhìn vào tuyển Pháp, có thể dễ dàng nhận thấy điểm yếu của họ nằm ở cánh trái. Đây là khu vực mà các đối thủ của họ thường nhắm đến. Theo thống kê, một phần ba số bàn thua của họ đều đến từ cánh trái. Thật không may, người chơi tốt ở vị trí này là Lucas Hernandez đã gặp chấn thương”, cựu danh thủ Rio Ferdinand chia sẻ với BBC Sports.
Nếu Argentina triển khai bóng từ phần sân nhà, Pháp có thể không gây sức ép tốt do Mbappe ít có xu hướng pressing. Ngược lại, Dembele chơi kỷ luật, tranh cướp bóng nhiều hơn bên cánh còn lại.
Khi Pháp quyết định phòng ngự với khối đội hình lùi sâu, tốt hơn là Argentina nên tấn công từ hai bên cánh. Không phải lúc nào các hậu vệ cánh cũng có khả năng bao quát tốt khu vực phía sau lưng.
Khi Pháp lựa chọn phòng ngự theo khối mid-block (pressing tuyến tiền vệ), họ lại không có thói quen gây áp lực lên cầu thủ cầm bóng đối phương. Đó là lý do có những khoảng trống phía sau hàng phòng ngự, một bối cảnh lý tưởng để Julian Alvarez với tốc độ và khả năng chạy chỗ tốt có thể làm nên chuyện.
Họ cũng gặp khó khăn khi đối phó với chiến thuật sử dụng “cầu thủ thứ ba”, đó là khi một đường chuyền được thực hiện với sự phối hợp giữa 3 cầu thủ với nhau.
Còn nhiều yếu tố dẫn đến kết quả cuối cùng. Nhưng rõ ràng Pháp có điểm yếu để Lionel Messi và đồng đội khai thác.