Memphis Depay, Cody Gakpo và Davy Klaassen đã có một trận đấu ăn ý cùng nhau để mang về ngôi nhất bảng cho đại diện châu Âu.
ĐT Hà Lan cũng gần như là đội bóng duy nhất tại giải đấu lần này, bố trí một tiền vệ tấn công chơi sau lưng 2 tiền đạo với sơ đồ 3-4-1-2.
Dấu ấn mũi đinh 3
Đối thủ không được đánh giá cao Qatar là cơ hội không thể tốt hơn để các tiền đạo của ĐT Hà Lan tìm lại được cảm hứng chơi bóng của mình, sau trận đấu chật vật trước Ecuador với chỉ 2 lần dứt điểm cầu môn xuyên suốt cả trận đấu.
Trên thực tế, những gì ông van Gaal muốn thực hiện trong khâu tiếp cận khung thành đối phương đã được hình thành tương đối rõ rệt từ hai trận đấu trước đó. Tuy nhiên, phải đến khi Depay, Gakpo và Klaassen cùng nhau xuất hiện trong đội hình xuất phát, ý đồ ấy mới cho thấy hiệu quả rõ rệt.
Trong cách bố trí 3 cầu thủ tấn công ở sơ đồ 3-4-1-2, Depay được giao nhiệm vụ là cầu thủ thu hút áp lực từ các hậu vệ. Tiền đạo Barcelona hoạt động theo trục dọc với các tình huống giật lại nhận bóng hoặc tấn công chiều sâu. Trong khi đó, Gakpo chơi gần với Depay để tận dụng khoảng trống mà người đồng đội để lại cho những tình huống chớp thời cơ với tốc độ xử lý dứt khoát của mình. Người còn lại Klaassen đá thấp nhất và có nhiệm vụ liên kết từ tuyến dưới với 2 tiền đạo nói trên.
Dấu ấn rõ rệt nhất trong cách thức vận hành này của Hà Lan đến trong bàn thắng mở tỉ số của Gakpo. Depay giật lại nhận bóng từ hành lang cánh trái, trước khi Gakpo và Klasseen có tình huống phối hợp ở phạm vi chính diện khung thành đối phương.
Khoảng trống mà tiền đạo đang chơi cho PSV có được trong bàn thắng thứ 3 tại World Cup của mình đến trực tiếp từ những tình huống phối hợp ở cự ly hẹp, tốc độ cao của bộ ba tấn công của Hà Lan.
Bên cạnh việc có được sự phục vụ của bộ ba ăn ý nhất trên hàng công trong chiến thắng trước Qatar, ông van Gaal cũng tạo ra sự điều chỉnh thứ 2 liên tiếp của mình ở khu vực giữa sân trong trận đấu cuối cùng tại vòng bảng. Marten de Roon trở thành tiền vệ trung tâm thứ 3 đá chính bên cạnh Frenkie de Jong. Trước đó, chiến lược gia 71 tuổi đã sử dụng Steven Berghuis và Teon Koopmeiners cho vị trí này ở từng trận đấu trước đó mà không tạo ra được hiệu quả.
Sự có mặt của de Roon, một tiền vệ có tầm hoạt động rộng với khả năng thu hồi bóng tầm thấp khiến de Jong được giải phóng nhiều hơn cho vị trí của mình. Khác với những cuộc đối đầu với Ecuador và Senegal, tiền vệ của Barcelona cho thấy hình ảnh tham gia tấn công nhiều hơn trước Qatar.
Không dễ để đoán định được những tính toán của Louis van Gaal ở thời điểm hiện tại với ĐT Hà Lan, nhưng có thể khẳng định rằng, 11 con người đá chính trước Qatar đang là những con người phù hợp nhất cho định hướng chơi mà chiến lược gia này hướng đến cho Oranje.
Hà Lan có quá đơn điệu?
Nhìn lại hành trình 3 trận đấu ở vòng bảng, màn trình diễn của Hà Lan không phải quá thuyết phục. Trước khi thắng Qatar, họ đã chật vật vượt qua Senegal, bị Ecuador kiềm toả hoàn toàn trong trận đấu khép lại với tỉ số hoà.
Sử dụng 3 tiền đạo chơi gần nhau có thể xem là một vũ khí với đội bóng này, nhưng cũng có thể là điểm yếu trong cách vận hành mà ông van Gaal đang áp dụng. Họ gần như chỉ có duy nhất một hướng tấn công mang tính trực diện ở khu vực trung lộ, trong bối cảnh dấu ấn của cặp wing-back Daley Blind và Denzel Dumfries ở khu vực 1/3 cuối sân gần như không được thể hiện.
Không khó để đoán định Hà Lan sẽ làm gì khi đưa bóng qua nửa sân đối phương. Họ sẽ tìm đến Depay như một điểm giữ quả bóng lại ngay trước mặt hàng phòng ngự đối phương hoặc ở những khoảnh trống sau lưng, để tạo ra khoảng trống cho Gakpo hay Klaassen chiếm lĩnh và xâm nhập.
Đội bóng của van Gaal tỏ ra không mấy hiệu quả trong các tình huống chuyển hướng tấn công, một phần bởi sự kiên định của họ trong ý thức tấn công trực diện, và một phần bởi cả Blind và Dumfries là những cầu thủ không thực sự quá chất lượng mỗi khi leo biên.
Ecuador với hệ thống 5-3-2 của mình đã khiến Hà Lan hoàn toàn bế tắc khi phong toả tối đa hướng chuyền bóng vào trung lộ. Đối thủ của họ ở vòng knock-out là ĐT Mỹ cũng có thể sẽ mang đến một hình ảnh tương tự như thế.
Đại diện Bắc Mỹ đã cho thấy hình ảnh khó chịu của mình trước ĐT Anh bằng cấu trúc phòng ngự từ 1/3 giữa sân kỉ luật cùng các tiền vệ trung tâm giàu khả năng tranh chấp.
Van Gaal luôn là một vị HLV khó lường trong những suy nghĩ của mình. ĐT Hà Lan của ông sẵn sàng thể hiện một hình hài khác ở những trận đấu quyết định. Họ có thể không kiểm soát thế trận, có thể chơi đơn điệu, nhưng cũng có thể trừng phạt đối thủ trong các pha chuyển đổi ở tốc độ cao.
Những gì diễn ra trước Qatar không hẳn sẽ là những gì Hà Lan thể hiện trước ĐT Mỹ. Cũng với 11 con người ấy, đội bóng này nhiều khả năng sẽ trình diễn một thứ bóng đá thực dụng hơn. Nên nhớ, họ mới chỉ 1 lần để đối phương ghi bàn sau khi kết thúc vòng bảng.
Câu hỏi cho họ lúc này, là việc liệu sự đơn điệu trong những phương án tiếp cận đối phương có thể mang lại hiệu quả trong những trận đấu quyết định ở vòng knock-out hay không?