Christian Pulisic 15 tuổi khi anh dẫn dắt đội tuyển U17 Mỹ giành chiến thắng trước Brazil trong Giải giao hữu quốc tế Nike. Anh xăm ngày chiến thắng – ngày 13 tháng 12 năm 2013 – trên cánh tay, bằng chữ số La Mã. Màn trình diễn của anh đã thu hút sự chú ý của ban lãnh đạo Borussia Dortmund, một đội bóng ở Bundesliga của Đức. Anh đã trở thành một ngôi sao ở đó, trước khi đến Chelsea vào năm 2019, trong vụ chuyển nhượng cầu thủ Mỹ đắt giá nhất lịch sử khi đó.
Anh đã có những khoảnh khắc ngoạn mục ở Chelsea, và cả những nỗi thất vọng, nhưng tác động thực sự của anh được cảm nhận rõ nhất là ở đội tuyển quốc gia Hoa Kỳ. Sau thành công của anh ở nước ngoài, giờ đây có những người Mỹ trẻ tuổi ở khắp các giải đấu hàng đầu của châu Âu và sau đó góp mặt trong đội tuyển Hoa Kỳ. Không chỉ trẻ, họ còn nhanh nhẹn và đôi khi rất sành điệu. Họ có vẻ yêu thích nhau.
Huấn luyện viên của họ, Gregg Berhalter, đã nói về World Cup 2022 như một cuộc thử nghiệm trước giải đấu thực sự, vào năm 2026, khi Hoa Kỳ cùng với Mexico và Canada sẽ đăng cai. Tuy nhiên, sau khi vượt qua vòng đầu tiên của giải đấu, các cầu thủ Mỹ đã phát biểu một cách tự tin. Tại sao không phải là đội hình này? Sao không phải bây giờ?
Bước sang giai đoạn hai, vòng đấu loại trực tiếp, gặp Hà Lan, Mỹ được đánh giá hoàn toàn có cơ hội đi tiếp. Nhưng có một vấn đề, và một dấu hiệu báo trước: với tất cả sự hiếu chiến, áp sát cao, hành động chớp nhoáng, người Mỹ chỉ ghi được 2 bàn thắng ở vòng bảng.
Câu hỏi đặt ra là Pulisic sẽ chơi ra sao trước Hà Lan. Câu trả lời tưởng chừng được đưa ra từ đầu trận. Anh nhận một đường bóng đẹp mắt từ Tyler Adams và thực hiện cú sút lực mạnh, chỉ bị cản phá bởi đôi chân dài của thủ môn cao lớn người Hà Lan. Nếu anh sút nhanh hơn một chút và hướng ra ngoài vài inch, anh có thể đã ghi bàn. Có những cơ hội khác, những quả tạt, những quả phạt góc, sức ép liên tục. Nhưng ở phút thứ 10 của trận đấu, Hà Lan xoay chuyển tình thế và ghi bàn trong một pha phản công với Memphis Depay là người dứt điểm. Sau đó, ngay khi hiệp 1 sắp kết thúc, Daley Blind, một hậu vệ, trượt vào vòng cấm và ghi bàn.
Đó không phải là sự kết thúc đối với Hoa Kỳ. Berhalter cho Gio Reyna, một trong những cầu thủ trẻ xuất sắc nhất thế giới, vào sân trong hiệp 2, và anh đã có một vài pha chạy chỗ mượt mà. Mỹ có pha chạm bóng ngay trước khung thành Hà Lan nhưng không ghi bàn. Haji Wright đã để lỡ một cơ hội tuyệt vời. Nhưng ngay sau đó, đường chuyền của Pulisic bằng cách nào đó đã chạm chân Wright và xoáy vào góc khung thành Hà Lan. Tuy nhiên, chỉ vài phút sau, đội bóng áo cam đã tận dụng được một sai sót khác để vượt lên dẫn trước 3-1.
Bất chấp trận thua hôm thứ Bảy, giải đấu này xét một số khía cạnh là một thành công không thể phủ nhận đối với Hoa Kỳ. Người Mỹ không chỉ lọt vào vòng loại trực tiếp mà còn cho thấy họ đang có một kế hoạch chi tiết thú vị cho tương lai, với một đội ngũ nhanh, trẻ trung, gắn kết, đáng xem.
Christian Pulisic không còn là lựa chọn duy nhất nữa. Anh không phải làm tất cả. Tuy nhiên, những gì họ đã làm là không đủ. Người Mỹ đã không tận dụng cơ hội của họ; cần phải có một lựa chọn tốt hơn để ghi bàn. Để lọt vào nhóm nhỏ các đội ưu tú của thế giới, Hoa Kỳ sẽ cần duy trì sự gắn kết của mình, đồng thời sẽ cần phải tìm ra cách để hoàn thiện mình, chuẩn bị cho giải đấu trên sân nhà.
(Theo The New Yorker)