Nhìn Thái Lan…
HLV Alexandre Polking vừa lên danh sách 50 cái tên ĐT Thái Lan sẽ hội quân vào tháng 3 để tham dự giải vô địch Tây Á với vai trò khách mời. Dù là sân chơi giao hữu nhưng “Voi chiến” cho thấy sự chuẩn bị kỹ lưỡng khi triệu tập những ngôi sao tốt nhất như Chanathip Songkrasin hay Supachok Sarachat cho chiến dịch. Những người làm bóng đá tại xứ sở chùa vàng muốn đội nhà được cọ sát với các đối thủ mạnh và vươn tầm châu lục.
Cũng vừa mới đây thôi, rất nhiều ngôi sao của bóng đá Thái Lan đã từ chối tham dự AFF Cup 2022 – giải đấu mà họ dường như không còn quá mặn mà bởi thường xuyên là những người thống trị trong suốt một thời gian dài. Dẫu thiếu vắng nhiều trụ cột, “Voi chiến” vẫn cho thấy vị thế khi lên ngôi đầy thuyết phục. Qua đó, có thể thấy, mục tiêu của các cầu thủ xứ chùa vàng là vươn xa đến sân chơi lớn chứ không chỉ quanh quẩn tại khu vực ĐNÁ.
Để có được những điều đó, Thái Lan đã xây dựng một giải VĐQG chỉn chu, chuyên nghiệp và chất lượng tốt nhất tại khu vực. Đó là cơ sở để tạo ra những nhân tố xuất sắc trước khi đưa sang nước ngoài chứng tỏ khả năng. Không quá để nói người Thái đang là lá cờ đầu tại ĐNÁ tiến ra sân chơi World Cup.
…thấy vấn đề lớn của bóng đá Việt Nam
Liên đoàn Bóng đá Tây Á (WAFF) rõ ràng đã đánh giá Thái Lan cao hơn Việt Nam khi mời ĐT xứ chùa vàng tham dự giải giao hữu sắp tới. Trên thực tế, dù đã có những bước tiến đáng kể dưới thời HLV Park Hang-seo nhưng chúng ta vẫn còn thua kém một bước so với “Voi chiến”.
HLV Polking mới đây đã thẳng thắn cho rằng giải vô địch quốc gia Thái Lan vượt xa V-League về nhiều mặt. Các giải đấu tại dải đất hình chữ S cần được cải thiện về chất lượng sân bãi, các cơ sở hạ tầng khác, khâu tuyển ngoại binh,… nếu muốn nâng tầm. Và đó là điểm mấu chốt khiến Việt Nam còn đi chậm so với người Thái.
Bởi lẽ, có được một giải VĐQG chất lượng mới giúp các cầu thủ phát triển, qua đó, khi ra nước ngoài thi đấu họ mới có thể tìm được chỗ đứng tại môi trường mới. Bóng đá Việt Nam vẫn chưa làm được điều đó khi nhìn Nguyễn Quang Hải chật vật tại Pau FC còn những cái tên đã xuất ngoại trước đó như Đặng Văn Lâm, Lương Xuân Trường hay Đoàn Văn Hậu cũng không thể chứng minh năng lực và thường xuyên ngồi ghế dự bị.
Hơn thế nữa, chúng ta vẫn xem đấu trường khu vực là mục tiêu hàng đầu thay vì hướng tới việc chinh phục những đấu trường lớn hơn. Và rồi, thất bại vừa qua trước Thái Lan một lần nữa chứng tỏ bóng đá Việt Nam vẫn chưa thoát khỏi sân chơi ĐNÁ.
Kể ra những điều trên để thấy rằng, bóng đá Việt Nam vẫn còn rất nhiều vấn đề cần cải thiện. Những người có trách nhiệm cần suy nghĩ và thay đổi chiến lược nếu muốn vươn xa. Chúng ta phải xây dựng một giải VĐQG chất lượng, đào tạo cầu thủ đủ tốt và tìm được chỗ đứng khi xuất ngoại. Bên cạnh đó, sẽ còn nhiều yếu tố nữa để giúp môn thể thao vua tại dải đất hình chữ S được nâng tầm.