Casemiro là người toả sáng với bàn thắng duy nhất của trận đấu, nhưng những thay đổi trong hiệp 2 của ông Tite mới là bản lề cho chiến thắng của Brazil.
Fred – Paqueta
Nếu theo dõi Brazil đủ lâu, việc ông Tite sử dụng Fred và Paqueta ngay từ đầu trong bối cảnh Neymar không thể thi đấu là một lựa chọn không quá bất ngờ. Khả năng hoạt động rộng của cặp đôi tiền vệ trung tâm này là một lựa chọn bảo đảm cho đại diện Nam Mỹ trên phương diện tính kiểm soát trận đấu trong các trạng thái phòng ngự và chuyển đổi, cho dù khả năng triển khai bóng và tạo ra sự áp đặt lên đối phương là không thực sự ấn tượng.
Paqueta được lựa chọn để thay thế vai trò mà Neymar đã đảm nhận ở trận gặp Serbia, khi hoạt động chủ yếu ở hành lang trong bên phía cánh trái, trong khi vị trí mà Paqueta đã thi đấu ở trận trước, được ông Tite giao cho Fred.
Sự khác biệt trong phong cách chơi bóng của mỗi cầu thủ ở cả hai vai trò này khiến Brazil có một hiệp thi đấu thứ nhất không mấy ấn tượng. Trong bối cảnh Brazil sử dụng các hậu vệ biên chơi tương đối thấp và các tiền đạo cánh chơi rộng, họ thiếu đi sự liên kết và khả năng chuyển hướng tấn công ở đoạn ngắn từ khu vực giữa sân – điều tạo nên giá trị của Neymar.
Sự cơ động của Fred đưa tiền vệ này vào vai của một số 8 mang tố chất xâm nhập nhiều hơn, còn Paqueta thì phải đảm đương một vai trò quá sức của mình ở khu vực trung lộ, khi không có nhiều lựa chọn chuyền bóng ở đoạn ngắn.
Brazil vì thế phụ thuộc tương đối nhiều vào các tình huống chuyển hướng sang hai hành lang cánh, nơi Raphinha và Vinicius Jr đảm nhiệm. Họ vẫn biết cách để tạo ra nguy hiểm, trong tình huống mà cầu thủ Barcelona tạt bóng cho Vinicius xâm nhập khung thành, nhưng sức nặng của những đợt lên bóng của đội bóng này là không thực sự ấn tượng.
Bruno Guimaraes – Rodrygo
Fred và Paqueta cũng chính là hai cầu thủ đầu tiên được ông Tite rút ra sân khi trận đấu chưa bước qua phút 60. Rodrygo vào sân ngay từ đầu hiệp 2, còn Bruno Guimaraes thay thế cầu thủ đang chơi cho Manchester United ở phút thứ 58. Brazil cho thấy ý đồ muốn giải quyết trận đấu một cách rõ ràng của mình.
Sự góp mặt của hai cá nhân kể trên cũng đi kèm với tín hiệu thay đổi cấu trúc đội hình của ông Tite. Guimaraes chơi thấp bên cạnh Casemiro và làm nhiệm vụ điều tiết bóng ở cự ly trung bình – điều không phải sở trường của người đã ghi bàn thắng quyết định của trận đấu.
Trong khi đó, cầu thủ trẻ Rodrygo hoạt động không khác gì Neymar ở trận đấu với Serbia, tự do chọn vị trí, tự do trong cách xử lý bóng ở không gian lệch hành lang cánh trái. Ở một vài thời điểm Alex Sandro cũng bó vào khu vực trung lộ. Brazil khi ấy triển khai với cấu trúc 4-2-4 hoặc 3-3-4.
Họ chính là những người đã mang đến khác biệt cho Brazil, trong cả hai lần đại diện Nam Mỹ đưa được bóng vào lưới của thủ thành Yann Sommer.
Ở bàn thắng không được công nhận của Vinicius Jr, Guimaraes là điểm khởi đầu cho đợt triển khai bóng của đội bóng áo vàng xanh. Từ vị trí lùi sâu ở tuyến giữa của mình, tiền vệ đang đạt phong độ cao tại Newcastle có một nhịp xoay trở để hướng tư thế chuyền bóng lên phía trước, và giúp Brazil chuyển hướng tấn công ở đoạn ngắn.
Giữa hai tuyến phòng ngự của Thuỵ Sĩ, Rodrygo khôn ngoan chọn cho mình một vị trí thuận lợi để nhận bóng, có pha chạm bước một hoàn hảo để kéo Silvan Widmer ra khỏi vị trí và tạo khoảng trống mênh mông cho Vinicius.
Sự khôn ngoan và những tình huống xử lý bóng tinh tế của Rodrygo cũng chính là điểm nhấn lớn nhất trong bàn thắng duy nhất của trận đấu, với một nhịp chạm gọn gàng để kiến tạo cho Casemiro.
Brazil không Neymar vẫn là một Brazil đầy đáng gờm. Họ có những phương án đa dạng trong khả năng tấn công, họ sẵn sàng chơi với một tốc độ triển khai nhanh trong sự tự tin ở khả năng chuyển đổi từ có bóng sang không bóng với phẩm chất của Casemiro, Marquinhos và Thiago Silva.
Sau hai trận đã qua, đội bóng của ông Tite mới chỉ phải nhận tổng cộng 12 cú dứt điểm, trong đó chỉ 3 lần đối thủ của đội bóng này dứt điểm trong khu vực 16m50 từ một tình huống mở.
Họ xứng đáng là ứng cử viên hàng đầu cho danh hiệu vô địch World Cup, tính đến thời điểm hiện tại.