Không ít nữ VĐV bị thao túng tâm lý để tin rằng thành tích thi đấu của họ phụ thuộc vào việc sẵn sàng chụp ảnh nóng hoặc làm hài lòng giám khảo, quản lý mà hầu hết là nam giới.
Trong hơn 15 năm, J.M. Manion, con trai của Jim Manion – người điều hành các cuộc thi thể hình nghiệp dư và chuyên nghiệp ở Mỹ suốt nhiều thập kỷ, đã chụp ảnh và vận hành mạng lưới trang web khiêu dâm thu phí, có thời điểm rêu rao hơn 30.000 bức hình của VĐV.
The Washington Post phát hiện trong kho lưu trữ của trang web, hơn 200 nữ VĐV xuất hiện trong các tấm ảnh, từ chụp bikini cho đến tạo dáng gợi dục.
Một trong số nạn nhân là Jenn Gates – người chiến thắng hạng mục hình thể tại cuộc thi thể hình Olympia danh giá năm 2008. Cô từng bị quản lý của mình là J.M. gạ gẫm cởi đồ để chụp ảnh.
Gates đã từ chối, nhưng gần đây, cô phát hiện ảnh của mình xuất hiện trên trang web khiêu dâm của anh ta.
“Tôi chưa bao giờ đồng ý”, cô khẳng định.
Chưa đầy 3 năm sau khi vô địch Olympia, Gates từ bỏ thể hình và cảnh báo phụ nữ tránh xa các cuộc thi.
Cuộc đổi chác
Mandy Henderson, cựu cảnh sát trưởng ở Santa Clara (California), đồng ý chụp ảnh khỏa thân với kỳ vọng giành được thẻ VĐV thể hình chuyên nghiệp. Điều đó đồng nghĩa cô được thi đấu ở các giải nổi bật như Arnold Classic và Olympia, đồng thời kiếm được nhiều tiền hơn.
Tại một cuộc thi nghiệp dư năm 2009, Henderson đứng thứ 4 và ngạc nhiên rằng bản thân mất quá nhiều thời gian để lên chuyên nghiệp. Khi cô hỏi lý do, một giám khảo nổi tiếng nói: “Bởi vì cô không đến phòng của tôi đêm qua”.
Một VĐV khác mô tả trải nghiệm “kinh hoàng” mà khi đó, J.M. ép cô cởi đồ và vào phòng tắm với 2 phụ nữ để chụp ảnh khỏa thân.
Aly Garcia, từng tham dự các cuộc thi thể hình, cho biết cô từ chối thực hiện bộ ảnh nóng và phải ngọt nhạt với giám khảo lẫn quản lý của mình để có thể duy trì sự nghiệp.
Cuối cùng, Garcia từ bỏ thể hình vào năm 2017, khi nhận ra rằng cô không bao giờ giành vị trí số một nếu không quan hệ tình dục với những kẻ nắm quyền lực.
Các cuộc thi thể hình nghiệp dư và chuyên nghiệp hàng đầu ở Mỹ được điều hành bởi Jim Manion, cha của J.M., cựu VĐV thể hình 78 tuổi, từ văn phòng của ông tại Pittsburgh. Ông Manion chủ trì Ủy ban Thể hình Quốc gia nghiệp dư (NPC) và giải chuyên nghiệp của Liên đoàn Thể dục Thể hình Quốc tế (IFBB Pro League).
Tại các sân chơi lớn, J.M. luôn xuất hiện ở vị trí trung tâm và chụp ảnh các VĐV.
Thể hình vừa là môn thể thao, vừa là loại hình nghệ thuật. Các VĐV rèn luyện cơ thể thông qua tập tạ và ăn kiêng để tham gia các cuộc thi, nơi họ được đánh giá về sự phát triển cơ bắp nhờ màn phô diễn trên sân khấu. Môn thể thao này có nhiều hạng mục dựa trên hạng cân và mức độ cơ bắp, có loại chỉ dành cho VĐV nữ.
Tiền thưởng được trao cho top 5 VĐV trong các cuộc thi chuyên nghiệp. Đứng đầu cuộc chơi là Olympia, với phần thưởng năm ngoái của nam là 675.000 USD, trong khi nữ chỉ là 60.000 USD.
J.M. chịu trách nhiệm về tin tức và truyền thông của môn thể thao, đồng thời giám sát công ty quản lý định hướng sự nghiệp của các nữ VĐV hàng đầu, bao gồm Jenn Gates. Anh ta đóng vai trò như cánh cổng dẫn đến các hợp đồng quảng cáo, cơ hội lên bìa tạp chí và con đường kiếm tiền khác.
Việc các giám khảo cuộc thi thể hình thao túng kết quả để có lợi cho VĐV do J.M. quản lý từng xảy ra nhiều lần.
Tại Olympia 2013, trong số 20 VĐV lọt top 10 của phần thi bikini hoặc hình thể, ít nhất 18 người từng có thời điểm được liệt kê trên các trang web kinh doanh của J.M.
Từ chối là giết chết sự nghiệp
The Washington Post cố gắng liên hệ với hơn 80 trong số 200 VĐV xuất hiện trên các trang web của J.M. Tuy nhiên, chỉ 20 phụ nữ đồng ý chia sẻ trải nghiệm.
Trong số đó, 8/9 người từng bị chụp ảnh khỏa thân yêu cầu giấu tên vì sợ gia đình Manion trả thù và ảnh hưởng tới sự nghiệp hiện tại nếu hình ảnh bị rò rỉ.
Một số mô tả các vấn đề cá nhân khiến họ dễ bị dụ dỗ: căng thẳng về tài chính, rắc rối gia đình hoặc cảm thấy không có lựa chọn nào khác nếu muốn thăng tiến trong sự nghiệp.
Các buổi chụp ảnh thường được tổ chức 1-2 ngày trước những cuộc thi. Họ tin rằng khả năng chiến thắng của mình phụ thuộc vào việc chịu cởi đồ.
Lee Thompson, từng làm việc cho gia đình Manion, cho biết những sự kiện như vậy diễn ra thường xuyên và được gọi là “đêm thác loạn thứ 5”. Ông Jim Manion đôi khi sẽ dọn ra khỏi phòng khách sạn để J.M. có thể thực hiện các buổi chụp ở đó. Điều đó cho thấy chủ gia đình Manion biết về hoạt động của con trai mình.
J.M. quảng bá “CLB người hâm mộ” của một số VĐV nữ trên trang web và thu phí khoảng 10 USD/tháng để truy cập vào ảnh của họ. Một số không hề biết mình được giới thiệu trên đó cho đến khi phóng viên tiếp cận.
Những phụ nữ khác tiết lộ họ đồng ý ký hợp đồng và được hứa hẹn chia lợi nhuận 50-50 với công ty của J.M., cùng việc xem xét hóa đơn thường xuyên. Một người nói rằng cô chỉ nhận được 40 USD.
Nancy Hogshead-Makar, VĐV bơi lội từng đoạt HCV Olympic và là luật sư điều hành Champion Women – nhóm ủng hộ phụ nữ và trẻ em gái trong các môn thể thao, nói: “Ngành thể hình phải có những biện pháp bảo vệ các VĐV. Đó không phải sự đồng thuận khi sự lạm dụng đến từ người nắm giữ quyền lực đối với họ”.
Đế chế thể hình của Manion là công ty tư nhân, hoạt động vì lợi nhuận, không có cơ cấu giám sát hoặc yêu cầu chia sẻ doanh thu hoặc số lượng thành viên. Các VĐV không có bộ phận nhân sự, bảo hiểm y tế hoặc công đoàn có thể bảo vệ họ chống lại sự lạm dụng quyền lực.
Đối với Gates, khả năng nói “không” với những người đàn ông quyền lực, bao gồm cả J.M., đã giúp cô thoát khỏi những tình huống tồi tệ nhất. Một số nữ VĐV khác cho biết đôi khi họ cảm thấy bị mắc kẹt trong phòng khách sạn với những người môi giới quyền lực có thể thúc đẩy hoặc phá vỡ sự nghiệp của họ.
Cựu VĐV thể hình Amber Littlejohn, hiện làm luật sư ở D.C., cho biết nền văn hóa này coi trọng sự phục tùng và trừng phạt những người lên tiếng. Cô cho biết phụ nữ trong môn thể thao này thấy mình như món hàng khi phụ thuộc vào gia đình Manion để thành công.
Littlejohn, từng được J.M. chụp ảnh, nói thêm: “Không có gì thay đổi đối với các VĐV. Mọi thứ chỉ trở nên tồi tệ hơn”.
Theo Zing.vn