Cậu bé 5 tuổi bị thất lạc ngày nào nay đã tóc bạc da môi còn người mẹ cũng đã giáp tuổi 90. Cuộc đoàn tụ của hai mẹ con khiến ai nấy đều xúc động.
Năm 1973, Nguyễn Văn Tuấn mới 5 tuổi, sống ở huyện Hoằng Hóa, Thanh Hóa thất lạc gia đình, theo người hàng xóm đi ga tàu. Thật may mắn vì sau 49 năm ông Tuấn cũng đã tìm lại được mẹ là cụ bà Phạm Thị Lâm (89 tuổi, quê thị xã Phủ Lý, nay là TP Phủ Lý, tỉnh Hà Nam) cùng các chị em gái của mình.
Ngày ông Tuấn thất lạc, vợ chồng cụ Lâm đang đi chia lúa ở hợp tác xã. Khi hay tin, vợ chồng cụ ngã quỵ, cả xóm cùng đổ xô đi tìm nhưng không thấy. Vợ chồng cụ Lâm vay mượn tiền để thuê người đi tìm, ra tận biên giới Lạng Sơn nhưng bặt vô âm tín.
Cứ sau mỗi chuyến tìm kiếm như vậy, gia cảnh cụ Lâm lại thêm khánh kiệt. Khi không còn nơi nào để vay, cụ Lâm phải bán tài sản, áo quần cũng bát hết để có chút tiền làm lộ phí tìm con. Chồng cụ Lâm là cụ ông Nguyễn Văn Quốc vì quá đau buồn mà sinh tâm bệnh. Hễ nghe hàng xóm gọi tên con trai là cụ khóc ngất.
Thậm chí, gia đình cụ Lâm còn tới tìm thấy bói nhờ xem quẻ. Nghe thầy bói nói: “Nó chết nước, chết sông rồi” thì cả nhà đau đớn và không tin đó là sự thật. Họ tiếp tục tìm mò bờ sông.
Ròng rã suốt 6 năm, đến năm 1979 thì gia đình cụ Lâm sạt nghiệp, đành rời quê hương đi kinh tế mới ở huyện Phú Thiện, Gia Lai. Cụ Lâm sau đó cạo đầu đi tu nương nhờ cửa Phật. Cụ hy vọng việc cầu kinh, tiếng mõ ở chùa phần nào xoa dịu cõi lòng.
Theo lời kể của ông Tuấn, ông được anh Phúc (tầm 15 tuổi, hàng xóm) dẫn đi đón bố của anh ấy và ngủ lại ga tàu. Ngày hôm sau anh Phúc nhảy tàu trước, ông Tuấn không theo kịp nên bị lạc. Ông được một người đàn ông (ông Trần Văn Kiệm) tới dỗ dành rồi dẫn ra quê Thanh Hóa do ông Tuấn không biết đường về nhà.
Sau đó, ông Tuấn được vợ chồng cụ Đồng Thị Cẩn (78 tuổi; ở thôn Nhân Hòa, xã Hoằng Hợp, huyện Hoằng Hóa, Thanh Hóa; không có con) nhận làm con nuôi.
Ông Tuấn kể: “Hồi đó người ta hay gọi bố mẹ theo tên chị gái là “bố cái Anh”, “mẹ cái Anh” nên tôi không biết tên thật của bố mẹ mà chỉ biết chị gái tên Anh, còn tôi tên Tuấn. Do vậy việc tìm lại bố mẹ ruột cũng khó khăn. Năm 2019, tôi gửi thông tin lên đài, mạng xã hội nhờ tìm kiếm và đến gần đây mới nhận được phản hồi, liên lạc nhận người thân”.
Vợ ông Tuấn nói: “Ngày mẹ con gặp nhau, cả hai khóc dữ lắm, tôi dỗ dành mãi mới nguôi. Hiện tại, vợ chồng tôi đã có ba đứa con, bảy đứa cháu rồi”.
Ông Tuấn chia sẻ: “Do lâu nay kinh tế gia đình khó khăn nên tôi không có điều kiện tìm mẹ, tìm gia đình. Giờ tìm thấy rồi, tôi chỉ muốn đưa mẹ về quê ở cùng để con cháu chăm nom, báo hiếu tuổi già cho mẹ. Chị đầu và hai em gái cũng đồng ý, nhường mẹ cho tôi chăm”.