Tài năng của Oleksandr Zinchenko

Hậu vệ 25 tuổi đeo băng đội trưởng Manchester City trong trận thắng Peterborough tại FA Cup hồi giữa tuần. Anh cũng mang cờ Ukraine trước trận đấu, sau khi ngồi dự bị 2 trận trước đó.

Là cầu thủ hoạt động sôi nổi trong việc chống lại cuộc chiến mà Nga đang tiến hành ở Ukraine, Zinchenko đã có những chia sẻ với BBC. Dưới đây là toàn bộ bài phỏng vấn của cầu thủ này.

Oleksandr Zinchenko's full interview - Bóng Đá

 Zinchenko lên tiếng về cuộc chiến.

Cảm giác của Zinchenko

“Vào lúc nửa đêm, vợ tôi đánh thức tôi và cô ấy đang khóc. Tôi bị sốc. Cô ấy cho tôi xem video, hình ảnh, chuyện gì đang xảy ra ở Ukraine.

Bạn biết đấy, cảm giác này chứng kiến những người gần gũi với bạn sắp chết tệ hơn rất nhiều. Tôi chỉ đang khóc. Vậy là cuộc chiến đã trôi qua một tuần và tôi không thể ngừng rơi nước mắt. Tôi khóc rất nhiều.

Đó là tất cả mọi thứ trong đầu tôi. Hãy tưởng tượng nơi bạn sinh ra, nơi bạn lớn lên. Và giờ chỉ có bãi đất trống.”

Về việc nhập ngũ

Thành thật mà nói, nếu không có con gái tôi, gia đình tôi, tôi sẽ ở đó [Ukraine]. Tôi chỉ sinh ra như vậy thôi. Tôi biết người dân đất nước tôi, tâm lý của họ, và tất cả họ, họ đều suy nghĩ giống hệt nhau.

Tôi rất tự hào là người Ukraine, và điều đó mãi mãi ở trong phần còn lại của cuộc đời tôi. Tôi biết tâm lý của người dân đất nước tôi, họ thà chết còn hơn, và họ sẽ chết. Nhưng họ sẽ không bỏ cuộc.”

Oleksandr Zinchenko's full interview - Bóng Đá

 Zinchenko phản đối nước Nga.

Nhiệm vụ cho cả thế giới biết

“Tôi đã nói chuyện với nhiều người đứng về phía chúng tôi. Và họ nói rằng cách truyền thông Nga truyền tải thông điệp cho chúng tôi thấy điều thật nực cười.

Nhiệm vụ của tôi là cho phần còn lại của thế giới thấy điều gì đang thực sự xảy ra trong thời điểm này.

Tôi có thể cho bạn xem một triệu bức ảnh. Tôi có thể cho bạn xem một triệu video, họ đang làm gì bây giờ. Tôi có thể cho bạn xem mọi thành phố trên đất nước tôi, nơi đã bị phá hủy.

Mọi người đang chết đói ở đó. Những người chỉ sống sót, ngủ trên mặt đất, trong hầm trú ẩn, họ không thể sống một cuộc sống bình thường.”

Sự thất vọng đối với đồng nghiệp người Nga

“Tôi rất ngạc nhiên rằng không ai, không một ai trong số họ lên tiếng. Hầu hết họ đều chơi ở đội tuyển quốc gia và họ có rất nhiều người theo dõi trên Instagram, Facebook, dù ở bất cứ đâu.

Và họ có thể, ít nhất họ có thể làm điều gì đó để ngăn chặn cuộc chiến này. Bởi vì mọi người có thể nghe thấy họ.

Tôi biết rằng họ sợ hãi. Nhưng họ sợ hãi điều gì? Không ai làm bất cứ điều gì đối với họ. Ít nhất họ có thể nói ra lập trường của họ, nhưng họ phớt lờ đi. Tôi không biết tại sao.”